Nghe được âm thanh này, đôi mắt Lý Khâm Viễn vừa rồi còn tỏa ra sự thất vọng lập tức sáng lên. Hắn vội vàng đi đến chỗ nàng, giống như vừa tìm thấy thứ mình đánh mất, gấp gáp và vội vàng, muốn ôm chặt nàng vào trong ngực mình, không cho nàng đi đâu cả.
Nhưng đứng ở trước nàng, muốn duỗi tay thì mới nhận ra trong tay mình còn cầm chậu nước, hắn lại xoay người đi về chỗ cái giá bên kia.
Một hồi sau, Lý Khâm Viễn cũng tự nhận ra cảm xúc của mình không ổn sợ nàng lo lắng, hắn không lập tức quay đầu lại, hai tay chống cạnh chậu rửa mặt, cúi đầu, giữ bình tĩnh.
Cố Vô Ưu thấy hắn không đúng lắm, chớp chớp mắt, đặt khay lên trên bàn, đi qua, đứng ở cạnh hắn mà nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”
Lý Khâm Viễn khàn giọng trả lời: “...... Không sao.”
Cố Vô Ưu rõ tính tình của hắn nhất, hắn như vậy, sao có thể không có việc gì? Nàng nghĩ nghĩ, chắc cũng biết chuyện gì, đến gần hắn một chút, nhẹ nhàng kéo ống tay áo mà hỏi hắn: “Có phải chàng cho rằng mình đang nằm mơ không vậy?”
Bị nàng nhìn thấu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play