Cố Vô Ưu nắm tờ giấy trong tay thoáng ngẩn ngơ một hồi, sau mới bất ngờ nhoẻn cười. Lực tay nàng rất nhẹ, cầm lấy tờ giấy tựa như nâng món đồ trân bảo hiếm có.
Chỉ sợ mạnh tay một chút là sẽ làm rách mất.
Cảnh xuân tươi đẹp, Cố Vô Ưu ngồi trên tháp quý phi, hoa tử đằng rủ phía trên đầu nàng nhẹ nhàng đung đưa. Cánh hoa mới vừa rơi xuống lướt dọc theo váy xuống bên chân, mấy nụ hoa nhẹ bẫng bị gió thổi liền bay đi xa.
Thập Ngũ bên cạnh thấy nàng bất ngờ ngồi dậy thì cũng ngơ ra, hai cái móng nhỏ vẫn đang ôm quả hạch, một đôi mắt nhìn không chớp ngó nàng, như bị nàng hù dọa.
“Làm mày giật mình à?”
Cố Vô Ưu liếc nhìn Thập Ngũ, cuối cùng cũng để ý ra một chút. Vươn tay xoa đầu của Thập Ngũ, giọng điệu vô cùng dịu dàng, “Xin lỗi nha, ta chỉ là… vui quá.”
Khi nàng nói chuyện, tiếng cười kia cũng không kìm được mà phát ra thành tiếng, đôi mắt hạnh cong thành mảnh trăng non, khóe miệng cũng dương lên, rốt cuộc cũng như không kìm được nữa mà miệng cười càng tươi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play