Từ trước đến nay Liễu Lan vẫn luôn tùy tiện làm ăn, thích làm thì mở cửa mà không thích thì có khi đóng cửa đến dăm bữa nửa tháng. Hôm nay biết Từ Phục với Phan Thúc muốn đến ăn cơm, nàng cũng chẳng chuẩn bị gì, chỉ bắc một cái nồi đồng, làm thêm một ít thịt thà rau dưa, lại ủ nóng hai bình rượu.
Khi tiếng gõ cửa vang lên Liễu Lan cũng vừa hay chuẩn bị gần xong.
Tùy ý đáp lại một tiếng, nàng ta cũng không nghĩ đến việc thay trang phục, chỉ lau tay qua loa vào tạp dề buộc quanh eo rồi ra mở cửa ngay. Nhìn thấy ba người đứng ở cửa nàng ta sững sờ đứng ngây ra, thật ra cũng không phải ngạc nhiên lắm, chỉ nhíu mày, “Sao mấy người lại cùng đến thế?”
“Hôm nay hai đứa đến học viện, vừa hay gặp mặt nên cùng tới.” Từ Phục cười đi vào, “Hôm nay Tu Viễn có việc, không đến được.”
Liễu Lan gật đầu không nói, lại nhíu mi nói với hai người ở ngoài: “Còn không vào đi?” Nói xong cũng xoay người vào nhà, giọng điệu lười nhác, chẳng có chút đạo tiếp khách nào, “Không biết hai đứa cũng đến nên ta cũng không chuẩn bị cái gì, có mỗi nồi lẩu các ngươi thích thì ăn không thích thì tự đi mà làm.”
Bà tùy ý quen rồi.
Lại thêm Tù Phục và Phan Thúc quen nhau đã mấy chục năm, bọn họ có đến cũng chưa bao giờ đòi hỏi, không biết hai vị tiểu quý nhân này có thích hay không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT