Đợi đến khi Cố Vô Ưu đến chính viện, ngoại trừ tổ mẫu của nàng ra thì nhị tỷ cũng có ở đây, nàng ta đang ngồi ghế phía sau tổ mẫu. Thấy Cố Vô Ưu bước vào, nàng ta nâng mi nhìn Cố Vô Ưu với nụ cười dịu dàng và có chút động viên.
Thấy nụ cười này, Cố Vô Ưu thầm an lòng hơn.
Cố Vô Ưu hành lễ với hai người xong, rồi sau đó liền quỳ gối trong chính đường. Không nói câu nào, cứ quỳ như vậy.
Trong tay Cố lão phu nhân nắm một chuỗi phật châu, thấy nàng quỳ xuống đất thì cũng không để nàng đứng lên, cứ lần phật châu mà thôi. Đến khi lần hết một vòng, bấy giờ mới rũ mi, ngữ khí nhàn nhạt hỏi Cố Vô Ưu: “Sao con lại quỳ?”
Cố Vô Ưu cúi đầu, nhẹ giọng đáp: “Cháu gái có lỗi.”
Sắc mặt Cố lão phu nhân không đổi, tiếng nói vẫn bình thản như cũ, “Có lỗi gì?”
Cố Vô Ưu lại đáp: “Cháu không nên trước mắt bàn dân thiên hạ lại nói ra những lời như vậy, khiến cho người ngoài nghị luận chuyện trong nhà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play