Khi ra ngoài, mọi người đã đến khá đông đủ.
Hiện giờ Thiên tử còn chưa tới, các đại thần cũng không có mặt, chỉ có một vài mệnh phụ và các hậu bối. Các mệnh phụ ngồi một góc nói chuyện, các thiếu niên thiếu nữ hoặc bị người thân nhà mình kéo đến bên cạnh, câu thúc tán gẫu - hoặc cùng bạn bè quen biết cười đùa.
Vô cùng náo nhiệt.
Cố Vô Ưu và Tiêu Vô Hà không thích chốn đông người, bèn thảnh thơi đi dạo.
Tiêu Vô Hà trông vẫn không mấy vui vẻ, tay nàng nắm một nhánh cỏ đuôi chó, vung vẩy, miệng hầm hừ nói: “Ca ca thật tình, ta nói sai chỗ nào chứ, tên Triệu Thừa Hữu đó là cái thá gì mà Nhị ca lại muốn giao hảo với hắn.”
“Làm thế khác nào khiến tỷ khó chịu.”
Cố Vô Ưu lại không tức giận, nàng chẳng còn cảm giác gì với Triệu Thừa Hữu nữa, lại thêm nàng và Tấn Vương vốn không phải họ hàng hay bè bạn gì - tuy cũng từng gọi hắn ta một tiếng “Nhị ca” vì hồi nhỏ có cùng chơi với nhau, nhưng suy cho cùng vẫn khác với Thái tử ca ca.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT