Tô Huân và Lê Trường Xuyên lập tức căng thẳng: "Luc cô mẫu, vậy kiếp nạn này có thể vượt qua bình an không?" Lê Nhược Cẩm ngẩng đầu nhìn trời, giọng u uất: "Nếu ta biết thì sao lại không tính ra được tung tích của con bé? Kiếp nạn có vượt qua được hay không, phải xem chính bản thân con bé."
Ngọn lửa hy vọng vừa nhen nhóm trong lòng Lê Trường Xuyên lại bị dập tắt một cách vô tình. Lê Nhược Cẩm nói đúng, tu sĩ bọn họ vốn là nghịch thiên mà hành, cả đời gặp phải vô số tai ương kiếp nạn, nếu có thể tính ra được, tránh được thì chẳng phải ai cũng có thể thành tiên sao!
Bây giờ con gái mất tích, ông là cha mà muốn giúp cũng không giúp được, chỉ có thể cầu nguyện con bé ngoan ngoãn, tranh thủ, đừng để cha mẹ người đầu bạc tiễn con đầu xanh.
Lê Tinh nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện giữa cha mẹ và bà cô, cô thật muốn nói với họ rằng cô đã không tránh khỏi kiếp nạn này, đã chết, giờ đang lơ lửng giữa không trung không xa họ.
Lê Tinh cố gắng hét lên nhưng thật đáng tiếc, giữa cô và người thân như có một bức tường trong suốt kiên cố, ngăn cách mọi âm thanh và hình ảnh.
Ngay khi Lê Tinh đang sốt ruột, một lực hút lớn truyên đến từ thắt lưng, giống như giãm phải trận pháp dịch chuyển, cả người cô nhanh chóng lùi về sau, cảnh tượng trước mắt cũng tan biến như bong bóng xà phòng. "Đừng mà a a a——!"
Trước khi hình ảnh hoàn toàn biến mất, Lê Tinh nhìn thấy bà cô nhìn chính xác về phía cô, khóe miệng nở một nụ cười nhàn nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play