Nên để tốc độ đọc ở số 25 vì nghe nó sẽ ổn định hơn nhé! Đây là lời khuyên của tác giả.

Khi cô đưa bát canh đến Thái Hoà Điện của phụ hoàng đã nghe thấy tiếng khóc nỉ non của trưởng tỷ từ trong truyền ra:

“ Phụ hoàng, nhi nữ sẽ không gả cho hắn, hắn là người thô lỗ. Cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết tính tình lại ngạo mạn, bất kham, nhi thần thà chết cũng không gả cho hắn.".Giọng nói của đường tỷ cực kỳ kiên định không kiên dè hoàn toàn không để tâm đến thể diện của Thẩn Trạm đang đứng bên cạnh, cô đang đứng ngoài cửa hướng mắt về hướng Thẩm Trạm, dù đường tỷ có buông lời khó nghe nhưng hắn dường như không để tâm, lưng vẫn thẳng tắp bộ dáng hùng dũng đường hoàng, nhìn hắn cô lại nhớ về kiếp trước mỗi lần cố gặp nguy hiểm đều là hắn ra tay cứu giúp nhưng luôn vì bất đồng với đường tỷ nên cô luôn nghỉ người đường tỷ không cần thì cô cũng không cần rồi cố chấp gả cho Tân Khoa Trạng Nguyên có vẻ bề ngoài thanh tú, nho nhã cuối cùng lại bị tiểu thiếp của Trạng Nguyên hạ độc mà chết. Sau khí chết tàn hồn của cô vẫn chưa siêu thoát nhờ đó mà mới tận mắt thấy được vị thiếu tương quân lạnh lùng lần đầu tiên rơi lệ. Tận tay giết chết ả tiểu thiếp của Trạng Nguyên giúp cô báo thù vào giây phút đó cô mới hiểu được lòng mình nhưng hối hận cũng đã muộn. Giờ đây sống lại kiếp này, cô quyết không lựa chọn ngu ngốc nữa, liêm sỉ có ích gì vẻ ngoài ôn nhu, phong nhã có ích gì còn chẳng bằng một hán tử oai hùng nhưng chỉ yêu mình cô, nhìn thấy trưởng tỷ vẫn như kiếp trước ghét bỏ, khinh thường hắn khiến cô rất tức giận, cô trực tiếp đẩy cửa bước vào cao giọng nói: “ Tỷ không muốn thì ta muốn, ta chính là thích kiểu này trưởng tỷ không thích hắn thì đúng là có mắt không tròng.". Tỷ ấy ngốc nghếch mới không chọn hắn, kiếp này cô sẽ không ngốc như tỷ ấy nữa. Vì sự xuất hiện đột ngột của cô khiến mọi người trong phòng đều ngỡ ngàng, sững sờ vài giây cuối cùng phụ hoàng là người phản ứng trước hỏi cô: “ Thật sao?”. Cô lập tức gật gật đầu chỉ sợ chậm một giây thôi sẽ mất đi cơ hội gả cho hắn, phụ hoàng thấy lần đầu tiên cô kiên quyết như vậy liếc nhìn Thẩn Trạm rồi ra vẻ khó xử hỏi hắn: “ Thẩm Khanh ý ngươi thế nào? Tiểu nữ của trẫm tuy tính tình có chút bướng bỉnh nhưng ngoài ra thì không có gì đáng chê trách.” Nghe đến đây, cô bĩu môi: “ Phụ hoàng nói vậy là sao chứ." Chẳng lẻ cô là người rất tệ sao, nhưng nghĩ vậy thôi cô vẫn rất căng thẳng quay đầu nhìn chằm chằm Thẩm Trạm không rời mắt, chỉ thấy đôi mày của Thẩm Trạm khẽ nhíu lại, đôi môi hồng cũng khẽ mím chặt khiến cô hồi hợp sợ bị hắn từ chối.

Hết chương 1

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play