Nghe đồn rằng những tay đua xe không ai là người tốt, đặc biệt là Lộ Tinh Lâm, người có khuôn mặt điển trai nhưng lại là một tai họa, sống phóng túng, đào hoa và thay bạn gái như thay áo.
Dư Lạc nghe người ta nói về anh như vậy, bỗng nhiên nhớ lại nhiều năm trước.…
Khi cô cùng Lộ Tinh Lâm yêu đương, anh thật sự rất chiều chuộng cô, cho cô mọi thứ mà cô muốn.
Thậm chí anh còn sớm lấy sổ hộ khẩu ra, nói rằng ngay khi cô vừa qua sinh nhật, hai người liền đi đăng ký kết hôn.
Nhưng cuối cùng cô lại bỏ rơi LộTinh Lâm.
Cho nên cũng không ngạc nhiên khi bây giờ anh tỏ ra lạnh lùng với cô, như thể đã hoàn toàn quên cô.
…
Lộ Tinh Lâm từ nhỏ gia cảnh khá giả, được người ta ngưỡng mộ, nỗi ấm ức lớn nhất đời này của anh chính là bị mối tình đầu bỏ rơi.
Ai cũng biết rằng mỗi khi nhắc đến Dư Lạc, anh luôn cười nhạt, tỏ vẻ không quan tâm.
“Từng hẹn hò à? Tôi quên rồi.”
“Hòa hảo ư? Trừ khi cô ấy xin tôi, tôi sẽ cân nhắc xem có cho cô ấy cơ hội hay không.”
Sau này, trong một buổi tiệc, có người cố tình làm khó Dư Lạc, không sắp xếp chỗ ngồi cho cô, cố ý gây khó dễ.
Tiếng trêu chọc vang lên khắp nơi.
Ngồi ở chủ vị, Lộ Tinh Lâm bỗng nhiên ném chìa khóa xe lên bàn.
Sau một lúc, anh nhìn người đang đứng đó, vỗ vỗ đùi mình:
“Đứng đó không mệt sao? Lại đây ngồi.”
【 tiểu kịch trường 】
Dư Lạc không ngạc nhiên với sự lạnh lùng của Lộ Tinh Lâm, dù sao cũng là cô bỏ rơi anh, nhưng điều mà cô không ngờ là.…
Sau này, trong một ngày mưa, Lộ Tinh Lâm nhìn cô bằng ánh mắt yếu đuối và bệnh hoạn:
“Em có phải đang muốn đùa giỡn với tôi không?”
“Vậy em cứ chơi đi.”
“Muốn bỏ tôi bao nhiêu lần thì cứ bỏ, muốn chơi tôi bao nhiêu lần thì cứ chơi.”
Tiếng mưa rơi hòa với giọng nói của anh.
“Tôi chỉ có một mình, có thể để em chơi cho đến khi hoàn toàn hủy hoại mới thôi.”
* Đây là một câu chuyện ngắn ngọt ngào.
* Lời đồn về việc nam chính chơi bời là không đúng, anh rất giữ vững nam đức =v=