Lục Phán Phán nhìn thẳng vào mắt của anh mà không hề trốn tránh, lớn giọng cổ vũ: “Tốt lắm, cứ thế tiếp tục phát huy!”
Cố Kỳ vừa vặn khớp cổ vừa đi về phía cuối hàng, khoảnh khắc anh xoay người, khóe môi còn thấp thoáng ý cười.
Lục Phán Phán thở phào, chớp mắt một cái Tiêu Trạch Khải đã đứng lên phía trước.
Lực chú ý của cô liền quay trở về chỗ anh chàng.
Kỳ huấn luyện hè vẫn cứ tiếp diễn theo đúng trật tự cho đến đầu tháng chín.
Ngày tân sinh viên đến báo danh, Ngô Lộc không có mặt ở nhà Bóng chuyền, mãi chạng vạng tối ông mới xuất hiện với vẻ mặt đăm chiêu ủ dột.
Lục Phán Phán thấy vậy vội kéo ông vào một góc hỏi nhỏ: “Sao vậy thầy?”
Ngô Lộc thở dài: “Thầy đến học viện Thể dục thể thao xem thử, tình hình tuyển sinh năm nay gay quá, sinh viên Bóng chuyền được tuyển còn chưa đến mười người.”
Lục Phán Phán lo lắng vô cùng, hướng mắt nhìn từng tốp từng tốp tân sinh viên háo hức chạy ngược chạy xuôi ngoài kia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play