Năm ngày sau, lại đến cuối tuần.
Tuy rằng có nhiều người rất không muốn, nhưng cả đội vẫn tập hợp đầy đủ.
Chỉ là trong quá trình huấn luyện mấy người đó luôn tỏ ra không mấy tích cực. Toàn đội chia làm hai nhóm, một nhóm năm người một nhóm sáu người, lúc tập chạy lấy đà ba bước, có người chạy nhanh có người chạy chậm, khiến Ngô Lộc rất khó chỉ huy.
Cứ hai ba vòng như thế, ông nổi giận đùng đùng nhưng lại không mắng mỏ ai mà chỉ ném chiếc còi trong tay đi, xoay người đi thẳng lên văn phòng.
Mọi người đứng nhìn nhau, có vài người còn nhìn chằm chằm Lục Phán Phán.
Cô chẳng bày ra biểu cảm gì, cũng đi theo Ngô Lộc lên tầng hai.
Ngô Lộc đang khom lưng rót nước, thấy Lục Phán Phán bước đến, ông không nói gì, đổ hết ly nước lạnh đi, sau đó đứng bên cửa sổ, đẩy mạnh cửa kính ra.
Lục Phán Phán đứng sau lưng ông, lấy giấy lau khô vũng nước mà ông vừa đổ ban nãy.
“Huấn luyện viên Ngô, thầy nổi nóng với họ làm gì, bọn họ còn nhỏ, chẳng qua là chưa hiểu chuyện mà thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT