Nơi này, các phòng dành cho khách đều khá rộng rãi, gồm hai gian, gian ngoài được bố trí bàn ghế để uống trà hoặc dùng bữa, còn gian trong là phòng ngủ.
Triệu Hoài Tễ đang ngồi ở gian ngoài, trên tay cầm chén trà, Ngụy Chiêu ngồi đối diện, thỉnh thoảng liếc nhìn hắn, trong đầu thầm nghĩ liệu hắn có uống hết chén trà pha thuốc mê này không.
Triệu Hoài Tễ nhìn ánh mát của cậu liền biết người này không có ý tốt, nghĩ rằng vẫn nên giả vờ bị hạ thuốc như hôm qua thì hơn. Nếu không làm như vậy, Ngụy Chiêu tám phần sẽ trực tiếp cho hắn một quyền vào sau gáy. Tối nay mà mọi chuyện suôn sẻ, Ngụy Chiêu có thể lục soát toàn bộ phòng một lượt, rất có khả năng sẽ tìm được truyền quốc ngọc tỷ.
Đám ám vệ đêm nay sẽ đặc biệt chú ý, chỉ cần Ngụy Chiêu rời khỏi Thủy Tiên Lâu, chưa đi được bao xa sẽ bị tập kích.
Hiện giờ, hắn cần tìm một cơ hội đánh lạc hướng sự chú ý của Ngụy Chiêu, nhân lúc đó làm đổ chén trà. Hắn tuyệt đối không muốn thật sự bị chuốc thuốc mê.
Lúc này, cửa bị một người đàn ông lạ mặt đẩy ra.
Suy nghĩ của hai người trong phòng đều bị cắt ngang, đồng loạt nhìn về phía Liễu công tử.
Liễu công tử liếc mắt nhìn người đang ngồi đó, “Phong Linh cô nương” hơi cau mày, lập tức cảm thấy tim đập loạn nhịp. Giọng nói của hắn trầm ấm và nhẹ nhàng: “Tại hạ là Liễu Tử Tương, vị này... chính là Phong Linh cô nương sao?”
Ngụy Chiêu bị ánh mắt của hắn làm cho ghê tởm, bị một nam nhân dùng kiểu ánh mắt này nhìn chằm chằm, khiến cậu không thoải mái chút nào. Cùng là nam nhân với nhau, cảm giác này thật khó chịu. Cậu quay đầu, tránh không nhìn Liễu Tử Tương, trong lòng nghĩ, cái tên họ Quý kia cũng từng dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, nhưng người này so với họ Quý còn khiến cậu ghê tởm hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT