*chính là Kid
Cảng Yokohama về đêm. Thời tiết ở trạng thái ôn hòa: có cả mây lẫn trăng.
Một không gian rộng mở dưới bầu trời rộng lớn có thể giúp xoa dịu bất cứ tâm hồn căng thẳng nào.
Đối với 4567, điều này hoàn toàn đúng. Cô nhét tay vào túi áo khoác và hướng về phía biển, ngáp một cái thật dài.
"Kaitou kid, dù nói thế nào, cũng chỉ là tên cướp vặt thích thú với việc trộm cắp."
"Hy vọng mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ."
Những lời an ủi này không giúp được nhiều cho Kudo Shinichi, vì đây là lần đầu tiên kể từ khi MDG được thành lập, họ được chỉ định đối đầu với Siêu Đạo Chích Kid. Còn 4567 với sự ngây thơ của mình, không hiểu được áp lực mà tổ trưởng nhà mình đang phải chịu đựng.
"Herring, xác nhận lại kế hoạch một lần nữa."
Theo thông tin từ trong bức thư mà Kid gửi là về con tàu của Dante, nhưng thực tế nó không phải là một con tàu xuất phát từ cảng Yokohama, mà là một tác phẩm nghệ thuật.
Trong thần thoại Hy Lạp cổ, giữa trần gian và minh giới có một dòng sông tối tăm vắt ngang gọi là Styx, và trên đó có một con tàu mang tên "Dante", nơi mà vị thần Hắc Ám và Nữ thần Đêm sinh ra thần Không Gian Aether* . Đây chính là cái mà Kid gọi là "Ngôi Sao Đen(**)".
"Vì vậy, đêm nay vào lúc 12 giờ, Siêu Đạo Chích Kid sẽ xuất hiện trên tàu du lịch của Tập đoàn tài chính Suzuki. 4567 và tổ trưởng Kudo sẽ lên tàu để hỗ trợ bắt giữ, Thanh tra Sato sẽ đợi ở đó để phối hợp."
"Đã rõ."
4567 đứng ở bờ biển, quay đầu lại, chỉnh sửa tay áo vest, và tháo cúc áo khi cô bắt đầu tiến về phía trước. Đã đến giờ làm việc.
"Vậy còn tôi thì sao?!"
"'...Raven, đợi lệnh.'"
Nghe thấy tiếng ồn trong tai nghe, 4567 rụt cổ lại. Có người muốn nghỉ ngơi, nhưng cũng có người phàn nàn vì không có việc gì làm. Đó là lý do cô ghét Raven, người phụ nữ điên rồ đó.
....
Sau khi chuyển đến ký túc xá, Kudo Shinichi bận rộn với công việc và không có thời gian gặp cô bạn gái thanh mai trúc mã của mình.
"Shinichi"
Mori Ran từ xa thấy Shinichi liền vội vàng chạy tới. Gần một tháng không gặp, hai người trò chuyện như thể một cặp vợ chồng mới cưới sau một thời gian xa cách.
4567 lần đầu tiên nhìn thấy tổ trưởng Kudo với khuôn mặt đỏ bừng và dáng vẻ ngượng ngùng như thế, thật sự rất ngạc nhiên.
"Bạn gái sao? Xinh lắm đấy."
"...Lắm lời."
"Ôi —— thật là đối xử khác biệt làm người ta thất vọng, tổ trưởng Kudo."
Cô tự nhiên khoác tay lên vai anh, trêu chọc mà ngân dài tên anh. Shinichi giật mình rút tay khỏi tay cô.
"Vị này là ai?"
"...Bạn bè thôi, cậu không cần để ý."
Vì kế hoạch MDG chưa được thông báo chính thức từ chính phủ, nếu những hành khách khác biết trên thuyền có tội phạm lãnh án tử đang chạy nhảy, chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn mất.
Kudo Shinichi khó xử gãi gãi mặt, không thể không thừa nhận rằng anh thật sự không giỏi nói dối. Mori Ran đương nhiên thể hiện sự nghi ngờ, hi vọng cô không hiểu lầm gì đó.
4567 chủ động giới thiệu bản thân, bộ đồ công sở chỉn chu làm cô trông thân thiện hơn so với bình thường.
"Tôi là 4567, hai người quen nhau bao lâu rồi?"
"Cái gì...?"
Cái tên thật kỳ quặc, nhưng cô không hỏi lại. Khuôn mặt đỏ bừng cam chịu nói chuyện tình cảm của mình.
"Năm, năm năm rồi."
"Ồ ——"
4567 kéo dài âm cuối một cách qua loa. 5 năm trước, hai người họ mới 17 tuổi, thật là thanh xuân.
"Khi nào hai người tính kết hôn?"
"Liên quan gì đến cô chứ!"
Shinichi hích nhẹ vào vai cô, ý bảo đừng có tọc mạch thêm, sau đó tống cổ cô đi chỗ khác chơi. Trước đó anh ghé sát tai cô nói nhỏ.
"Đi dạo một vòng, quay lại sau 10 phút."
"Rồi, rồi."
4567 hiểu rằng mình không nên quấy rầy đôi tình nhân trẻ, chào họ rồi rời đi.
Trên thuyền không có quá nhiều cảnh sát, ngoài 4567 và Shinichi trong bộ thường phục bí mật điều tra. Kế hoạch của anh là thể hiện việc cảnh sát chưa thể giải mã bức thư, khiến Kid mất cảnh giác và ra tay bắt giữ.
Nhưng có lẽ anh không tự tin vào bản thân, dù danh tiếng của Kudo Shinichi khá tốt , nên Kid cũng phải hiểu rằng khi mình đối đầu với người này chẳng khác gì cá nằm trên thớt.
4567 đi dạo một vòng quanh sảnh tiếp khách, sau đó ra boong tàu. Dưới ánh trăng trong vắt ban đêm có vài người đang đứng, nhưng họ không giống cô là đến đây để tham quan đá quý, mà là để tìm nơi lãng mạn để tán tỉnh nhau.
Cô đứng trước quầy triển lãm lộng lẫy, cúi xuống nghiên cứu viên ngọc đen thuần khiết không tì vết.
"Vậy ra đây là 'Ngôi sao Đen' sao, thực sự đen ha."
Đối với những món đồ dù có xinh đẹp đến đâu thì cô cũng chỉ có thể đưa ra những lời nhận xét như vậy, rồi ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ, còn khoảng nửa tiếng nữa là đến 12 giờ.
"Chị đánh giá đơn giản thật đấy."
Phía sau vang lên tiếng giày cao gót, 4567 quay đầu lại, ánh mắt ngay lập tức bị thu hút. So với viên ngọc trai đen, người trước mặt cô giống như một viên kim cương rạng rỡ giữa đêm, hoàn mỹ hơn rất nhiều.
"A, bé học sinh trung học."
"...Đã không còn là học sinh trung học nữa rồi."
4567 nhớ lần trước mình đã nói rằng hy vọng sẽ không phải gặp lại em ấy nữa, nhưng sau ba năm, họ vẫn tình cờ gặp nhau ở nơi này. Cô mỉm cười một cách thản nhiên.
"Vậy bây giờ em là gì?"
"Sinh viên."
"Phì, ha ha ha ha ha..."
4567 che miệng, sau đó cười phá lên.
"...Được rồi, bé sinh viên."
Cô sinh viên bước tới hai bước, đứng cạnh 4567, quay người dựa vào lan can, chán nản ngửa đầu lên. Em vẫn không hỏi 4567 đến đây làm gì.
Những chiếc khuyên tai chi chít dưới ánh trăng loé lên ánh sáng trắng, khiến đôi mắt cô ấy long lanh.
"Không đau sao?"
Một câu hỏi chẳng liên quan, lần trước gặp mặt em ấy cũng đã hỏi câu tương tự. 4567 theo bản năng xoa xoa vành tai, cảm giác ngứa ngáy khó hiểu khi bị em nhìn chằm chằm vào. Sau đó, cô lè lưỡi, để lộ khuyên lưỡi.
"Không đau."
Ít nhất là so với bị điện giật thì tốt hơn nhiều.
Sao có thể không đau, chỉ là cô đã quen với nó thôi. Em nhìn 4567, vẻ mặt có chút phức tạp.
"Lần này chị sẽ nói tên cho tôi biết chứ?"
Đối với 4567 tên hay mã số cũng chỉ là một danh xưng, chỉ là để gọi nhau mà thôi, vừa băn khoăn tại sao em ấy lại chấp nhất với cái tên của mình như vậy.
"4567! Tôi đã nói mười phút phải quay lại, cô không nghe sao?"
Shinichi đột nhiên xuất hiện từ phía sau và vỗ một cái lên đầu cô ấy, đồng thời làm lộ luôn cái tên mà cô đang nghĩ xem có nên nói ra không.
"...Làm tôi sợ muốn chết."
4567 xoa xoa đầu, đúng là cô đã không giữ đúng lời hứa, nên cũng không có gì để nói lại anh.
"Miyano...?"
Shinichi chú ý đến cô gái kia, chớp chớp mắt. Làm sao mà hai người hoàn toàn ở hai thế giới khác nhau lại đứng cùng nhau như thế này?
"Gì chứ, hai người quen nhau à?"
Với 4567, tổ trưởng Kudo và Miyano là hai người không hề liên quan, một là thiên sứ, một là ác ma.
"Tôi mới muốn hỏi đây, hai người quen nhau à?"
"Xem như là bạn cũ."
"Cậu mới bao tuổi chứ..."
Hai người trẻ ngoài 20 gọi nhau là bạn cũ, 4567 kéo kéo khóe miệng.
"...Vậy ra chị tên là 4567."
Miyano liếc nhìn cô, không truy hỏi thêm. 4567 cứng đờ, cười gượng hai tiếng.
Shinichi đơn giản chào cô, nhưng khoảng cách đến thời điểm Kid ra tay không còn bao lâu, giờ không phải là lúc để tán gẫu.
"Để sau hãy nói, giờ chúng tôi phải đi trước đã."
"Hả?"
4567 chưa kịp phản ứng đã bị anh nắm cổ áo kéo đi, loạng choạng bước đi.
"Chờ, chờ một chút! Tôi tự đi được mà!"
Miyano Shiho đứng đó nhìn bóng hai người rời đi, làm bạn với Kudo Shinichi, cô theo lẽ thường nghĩ rằng 4567 là cảnh sát. Cô thở dài nhẹ nhõm, tự nhủ.
"Nhận nhầm người rồi à."
Từ xa, 4567 chắp tay trước ngực như đang cầu xin Kudo Shinichi điều gì đó, rồi bất ngờ quay lại, chạy đến trước mặt Miyano, thở hổn hển, sau đó thấp giọng nói.
"Tôi tên là Kan(3)."
Cô chạy nhanh nên trên mặt đổ mồ hôi, thở dốc. Cô cười với Miyano, rồi lại chạy nhanh về phía Kudo Shinichi.
"Hẹn gặp lại lần sau! Sinh viên Miyano."
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Miyano đứng ngẩn người tại chỗ, ngơ ngác vẫy tay đáp lại cô ấy.
------------------------------------
(*): Aether là vị thần nguyên thủy trong thần Hy Lạp đại diện cho bầu trời trên cao và ánh sáng vĩnh cửu. Được biết đến với vai trò liên kết với các tầng thông khí cao nhất, nơi các vị thần sinh sống và không gian trong sáng tinh khiết nhât. Để biết thêm thông tin chi tiết hãy tra gg
(**): có thể được lấy cảm hứng từ Black Star of Queensland - một viên Sapphire đen năng 733 carat được tìm thấy ở Australia vào khoảng năm 1938.
(3): 環(pinyin: huán): Hoàn. Cái tên Kan của 4567 được lấy từ âm Onyomi của Nhật. Nếu sau này có thay đổi gì thì sẽ sửa lại