Từng ngồi bóc lịch mấy năm, phạm nhân sau khi ra tù muốn tái hòa nhập với xã hội đâu phải dễ, trên đời làm gì có chuyện tốt như thế.
Nhưng so với việc bị giam trong phòng thí nghiệm, thì việc tham gia huấn luyện ba năm để trở thành thành viên dự bị của MDG lại tốt hơn nhiều, thậm chí có thể nói là khá thú vị.
Để đảm bảo thể trạng luôn ở tình trạng tốt nhất, mỗi ngày đều phải tuân theo một thời gian biểu cố định cho tất cả các hoạt động.
6 giờ sáng dậy, đầu tiên là tập thể dục buổi sáng, sau đó tắm rửa, cuối cùng mới ăn sáng — các loại chất dinh dưỡng và một lượng *Carbohydrate vừa đủ. Thay vì nghiên cứu thực đơn nguyên liệu các thứ thì cục chọn cách đơn giản hơn là cho chúng tôi mấy viên nhộng này.
*: Cn(H2O)n trong đó n là số nguyên dương, nói trắng ra thì là tinh bột đó.
Nếu là một đám súc vật thì cho ăn như thế này cũng không có gì đáng nói, nhưng chúng tôi là con người. Raven đã từng nói như vậy và bị giật điện, sau đó còn bị cấm túc một ngày.
Đã phạm tội để lãnh án tử cũng đồng nghĩa với việc tự nguyện từ bỏ quyền tự do. Ở đây, bất kỳ hành động chống đối nào cũng đều vô ích, thậm chí còn tự chuốc khổ vào thân.
Tuy nhiên, ở phương diện ăn uống, thì phòng thí nghiệm tốt hơn một chút. Để HEL-02 có đủ không gian thi triển quyền cước, tôi cần phải cung cấp cho cơ thể đủ năng lượng và chất béo, mỗi ngày đều phải đánh nhau như thú hoang, sau đó ngấu nghiến thức ăn như kẻ chết đói vậy.
Buổi sáng là chương trình học với những bộ phim ngắn tuyên truyền về cách cư xử an toàn khi gặp người bình thường, mấy cái này chắc khác nào bài toán"1+1=2", nhưng đối với một kẻ bị Rối loạn tâm thần đa nhân cách như Raven thì chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT