Chương 1.1: Bị bệnh nan y
“Ngày mai chuyên gia sẽ đến, hai ngày này con hãy ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, hiện tại y học phát triển như vậy nhất định sẽ không có việc gì.”
Người đàn ông trung niên mặc tây trang giày da giơ tay nhìn xuống đồng hồ giá trị xa xỉ, một bên ánh mắt từ ái nhìn lên giường bệnh của cô gái nói: “ Đợi lát nữa ba còn có cuộc họp phải mở, thiếu cái gì liền nói cho dì Lý.”
Trong phòng bệnh to và sạch sẽ tràn ngập một hương vị sát trùng nhàn nhạt, cô gái dựa vào trên giường bệnh kia chớp chớp đôi mắt, bộ dáng muốn nói lại thôi, “Con…… Gần đây nhìn trúng một chiếc xe thể thao.”
Người đàn ông trung niên cười hoà ái, không nói hai lời liền từ trong túi lấy ra một cái thẻ, còn lại gần sờ sờ đầu cô, “500 triệu, con muốn chơi cái gì thì cứ việc .”
Cũng không để ý tới ngữ khí của đối phương “Về sau liền không có cơ hội chơi”, cô gái với đôi tay nhỏ trắng nõn như là phát run, khi cẩn thận tiếp nhận thẻ tín dụng thì cả người si ngốc , cho đến khi người đàn ông ra khỏi phòng bệnh cũng không phát hiện.
Diệp Y vừa tỉnh lại, đột nhiên bị đưa tới hoàn cảnh lạ lẫm, còn không thể hiểu được vì sao lại nhiều thêm một người ba, cô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn phòng bệnh VIP xa hoa, còn có bộ đồ tây trang và đồng hồ giá trị xa xỉ của đối phương, hết thảy đều nói cho cô biết, đây là một người ba có tiền !
Lại nhìn 500 triệu nặng trĩu trong tay này , cô thiếu chút nữa kích động đến tắc nghẽn cơ tim, 500 triệu! Cô có 500 triệu!!!
Không nói đến thân thể này trước, lúc cô năm tuổi ba của cô liền xảy ra tai nạn và mất, là do đối phương gây chuyện, sau khi bắt đối phương bồi thường tiền, mẹ cô ngậm đắng nuốt cay nuôi cô từ nhỏ đến lớn, ai biết đột nhiên bị bệnh nhiễm trùng đường tiểu, vì vậy mà thiếu bên ngoài một đống nợ, cô một bên học đại học còn phải làm một lúc ba công việc, ngày thường ăn một miếng thịt cũng là điều xa xỉ, mỗi ngày ăn mì sợi cháo trắng, đám họ hàng còn ngày ngày tới cửa thúc giục nợ.
Cô đều không nhớ rõ chính mình đã bao lâu không có ăn qua đồ ăn có hương có vị, nhưng ai biết mẹ cô vẫn không tìm được thận thích hợp. Vì vậy, không được bao lâu mẹ cô liền mất. Ở trong phòng cô đã khóc rất lâu vì thương tâm quá độ, ngủ một giấc dậy liền đến nơi này.
Vốn tưởng rằng chính mình đây là muốn đi lên đỉnh cao của nhân sinh , còn chưa kịp cảm tạ ông trời một lần nữa cho cô cơ hội thì hiện thực lại hung hăng hắt cô một bát nước lạnh, thân thể này bị bệnh nan y! Không sống được bao lâu nữa!!
“Y Y, cậu đừng quá nản lòng, cũng không phải lập tức sẽ chuyển nặng, ít nhất còn có hy vọng.”
Bên cạnh giường bệnh có một cô gái trẻ tuổi mặc đầm chiffon màu trắng, một bên gọt quả táo, trên khuôn mặt thanh tú mang theo nét trấn an, “Chờ sau khi làm phẫu thuật, chắc chắn sẽ tốt hơn thôi.”
Diệp Y nhìn cách nói chuyện của cô gái kia, đây hẳn là bạn tốt của nguyên chủ, hơn nữa nhìn dáng vẻ cũng rất có tiền, vừa rồi cô nghe thấy “Ba” kêu một tiếng Cầm Cầm, cũng không biết tên gọi đầy đủ là gì.
“Cắt dạ dày của tớ rồi, về sau làm sao tớ còn có thể ăn ngon chứ.”
Cô càng nghĩ càng chua xót, dứt khoát nằm im ngơ ngác nhìn trần nhà, tuy rằng cô bị ung thư dạ dày còn chưa tới giai đoạn cuối, nhưng quá nửa năm liền đến giai đoạn cuối, đến lúc đó trực tiếp chờ ch·ết là được, cho nên sau khi cô làm phẫu thuật cắt dạ dày, tuy rằng chỉ cắt một chút, nhưng về sau khẳng định không thể ăn những món cay kích thích, có tiền mà không thể ăn ngon, đó là loại thống khổ thế nào chứ.
Càng đáng sợ hơn nữa là, dù có làm phẫu thuật, cũng không chắc rằng cô có thể sống sót, còn phải tiếp tục dùng thuốc để khống chế tế bào ung thư khuếch tán, vừa rồi bác sĩ cũng đã nói, khống chế được nói không chừng còn có thể sống thêm 5 năm nữa.