Mạnh Vân Thư thấy túi Tô Hiểu rơi xuống đất, tiến đến nhặt túi của cô lên, vuỗi nhẹ bụi trên túi rồi đưa cho cô, cười nói: “Sao lại không cẩn thận như vậy?”
Tô Hiểu không đưa tay ra nhận mà cứ ngơ ngác nhìn ông, sống mũi cay xè, cuối cùng cũng không nhịn được oà khóc.
Cô rất muốn ôm phụ hoàng khóc.
Nhưng lại sợ phụ hoàng đã không nhận ra cô nữa.
Cô không dám.
Cô sợ người ta cảm thấy mình đường đột, sẽ không có ấn tượng tốt về cô, cô thật sự rất sợ sẽ mất đi lần nữa.
Từ khoảnh khắc cô bắt đầu oà khóc, Mạnh Vân Thư chỉ ngỡ ngàng đứng đó mà không tiến đến ôm cô, cô biết phụ hoàng đã không nhận ra cô nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT