Lúc này, một phụ huynh chạy đến, nghe thấy Tô Liên nói giúp thì tự nhiên khẩu khí cũng lớn lên, “Sao cô lại so đo với trẻ con thế hả? Cô bao nhiêu tuổi, chúng bao nhiêu tuổi? Ai mà không có lúc chưa hiểu chuyện làm sai chứ.”
Tô Liên: “Đúng vậy, có chuyện gì thì từ từ nói.”
Phụ huynh kia còn định nói gì nữa thì bị một âm thanh ngọt ngào nhưng mạnh mẽ cắt lời, “Trẻ con hiểu chuyện hay không là do phụ huynh có dạy dỗ tốt không, đập vỡ đồ của người ta đền tiền là chuyện đương nhiên.”
Phụ huynh kia liếc Tô Hiểu: “Á à cô giỏi như vậy sao, chắc lúc nhỏ cô chưa từng nghịch ngợm gây chuyện?”
Tô Liên kéo kéo góc áo của Tô Hiểu, “Chị, chúng vẫn chỉ là trẻ con mà thôi.”
Tô Hiểu thật sự không nhịn được nữa, “Cô là Bồ Tát đấy à? Cô tự ý thay cô ấy tha thứ cho mấy đứa trẻ nghịch ngợm này, vậy cô chịu tổn thất thay cho cô ấy à? Kể cả cô có chịu thay, cô cũng không có tư cách tha thứ thay cho cô ấy.”
Tô Liên bị Tô Hiểu hỏi cho không biết nói gì , đứng im tại chỗ không biết phải làm sao, khoé mắt đỏ lên trông đáng thương vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play