Một lúc lâu sau, Lục Trầm Uyên thấy không còn sớm nữa, muốn gọi Tô Hiểu đi về thì phát hiện không biết cô đã ngủ thiếp đi từ lúc nào rồi.
Dưới bầu trời đầy sao, khuôn mặt cô khi ngủ vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, hàng mi run run theo từng hơi thở, đôi môi đỏ mọng ẩm ướt hơi hé mở.
Hơi thở nhẹ nhàng của cô giống như lông vũ mềm mại nhẹ nhàng quét qua trái tim anh, Lục Trầm Uyên đang định gọi cô về cũng không thốt ra tiếng được nữa.
Anh đứng dậy, nhẹ nhàng ôm cô lên, đi từ từ về căn biệt thự.
Trên bãi cát chỉ còn một hàng dấu chân dài.
*
Đã uống chút rượu nên Tô Hiểu ngủ rất ngon, vì ngủ sớm nên trời còn chưa sáng hẳn cô đã thức giấc rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT