Đứng từ xa nhìn Tô Hiểu còn không dám tin, lại gần rồi thấy rằng thật sự là Lục Trầm Uyên.
Tô Hiểu đột nhiên có chút cảnh giác, không phải là mẹ Lục mới đi cáo trạng với Lục Trầm Uyên nên anh ta chạy đến tận hòn đảo này tính sổ với cô đấy chứ.
Tô Hiểu đứng cách Lục Trầm Uyên nửa mét, còn hơi sát lại gần Dư Cẩn, mở miệng hỏi: “Sao anh lại đến đây?”
Thấy tư thế phòng vệ của Tô Hiểu, Lục Trầm Uyên chau mày, xem ra cô thật sự bị dọa sợ rồi.
Lục Trầm Uyên cũng không tiến lại gần, có lẽ anh cũng không ý thức được, nét mặt của mình bây giờ còn dịu dàng hơn cả ánh hoàng hôn phía sau, “Nhìn thấy tin nhắn cô gửi trong nhóm, vừa lúc rảnh nên qua đây.”
Thực ra không rảnh.
Cho dù Lục Trầm Uyên đã giải quyết hết chuyện ở bên này, cũng nhận được tin nhắn trả lời của Tô Hiểu, nhưng anh vẫn không thể chuyên tâm vào công việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play