Qua một lúc, Tô Hiểu cũng sắp ăn xong chỗ đồ ăn Dư Cẩn mua, lúc này cảnh sát địa phương cũng đến, Lục Trầm Uyên mới trả lời tin nhắn.
Lục: “Tôi đã sắp xếp người qua đó rồi, cũng phái mấy vệ sĩ qua cho cô. Chuyện này tôi sẽ xử lý, nếu sợ thì tối nay có thể ngủ với Dư Cẩn.”
Cảnh sát địa phương thấy hai người con gái liền không muốn tham gia cho lắm, thái độ qua loa lấy lệ, muốn hai cô hoà giải.
Thái độ của Dư Cẩn rất cứng rắn, “Nếu không phải bà chủ của tôi có năng lực tự vệ, thì tôi không thể tưởng tượng được cô ấy sẽ gặp phải chuyện gì, các người là cảnh sát mà lại muốn chúng tôi tha thứ cho hai tên cặn bã này?”
Một người cảnh sát trông có vẻ dày dặn kinh nghiệm nói, “Cô không biết, đây cũng không phải ở Trung Quốc, đến chỗ chúng tôi thì phải tuân theo pháp luật của chúng tôi. Đừng tưởng rằng chúng tôi biết nói tiếng Trung là cảm thấy thân thiết, có thể bám víu vào.”
Dư Cẩn: “Được, vậy đọc điều khoản luật phán vô tội của các người ra.”
Người cảnh sát ném quyển sổ ghi chép xuống bàn, “Cô nghĩ cô là ai? Cô chỉ là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play