Thẻ anh cho Tô Hiểu, nếu không chi tiêu khoản gì lớn thì sẽ không thông báo, thông báo duy nhất anh nhận được là lần trước Tô Hiểu mua chiếc đàn cổ.
Nhưng Lục Trầm Uyên cũng không để ý cô tiêu tiền mua gì, cũng không để ý cô tiêu bao nhiêu, khi đó cũng chỉ liếc thấy thông báo nảy ra một cái, sau đó cũng quên rồi, thậm chí còn không ấn vào xem Tô Hiểu rốt cuộc đã mua gì ở tiệc đấu giá.
“Vậy….” Lục Trầm Uyên suy nghĩ, cuối cùng để Tô hiểu tự quyết định, “Tôi phải làm thế nào cô mới có thể tha thứ cho tôi?”
Tô Hiểu nghĩ một lát, “Tôi cũng chưa nghĩ ra, vậy cứ nợ trước đi.”
Lục Trầm Uyên gật đầu, đổi đĩa thịt gà cô gắp nhiều với đĩa rau xanh trước mặt cô.
“Được, vậy cô có muốn ra bãi biển chơi vài ngày trước không?” Lục Trầm Uyên đề nghị.
“Hòn đảo này được Lục thị nhận thầu mấy năm trước, khai phá phát triển thành hòn đảo du lịch, trên đảo có biệt thự riêng và giúp việc, nếu cô không muốn ở biệt thự thông thường thì trên đảo cũng rất nhiều homestay có phong cách khác nhau, cô có thể tuỳ chọn kiểu nào cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT