Mẹ Lục kinh ngạc, nhẹ nhàng nghiêng đầu, vẻ mặt hiền từ cười nói với Lục Hạo: “Hạo Hạo, con trở về trước đi.”
Lục Hạo nghe vậy, có lẽ là theo bản năng tự vệ, lập tức rời khỏi đầu cũng không ngoảnh lại.
Mẹ Lục ra hiệu cho Tô Hiểu nhìn bóng lưng Lục Hạo, “Con xem, con giúp nó thì sao? Nó đi khỏi đầu cũng không thèm ngoảnh lại, không để ý đến con?”
Tô Hiểu ngồi xuống đối diện mẹ Lục, tao nhã cầm ấm trà lên rót cho mình một tách trà, mỉm cười với mẹ Lục.
Tô Hiểu lúc này trông vô cùng cao quý sang trọng, khí chất hoàn toàn lấn át mẹ Lục, nụ cười nhẹ nhàng của cô khiến cho mẹ Lục cảm thấy những lời chia rẽ bà vừa nói đều không có tác dụng gì cả, mình giống như một tên hề làm trò trước mặt Tô Hiểu.
Mẹ Lục ổn định lại tâm trạng nói, “Chúng ta không nên là kẻ địch.”
“Đối xử tốt với Lục Hạo thì có gì tốt cho con? Có gì tốt với đứa con sau này của con chứ? Hiểu Hiểu, những gì trước đây ta nói với con, con đều quên rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT