Tô Hiểu không thèm để ý âm thanh kích động đang vang lên trong đầu, ấn nút đăng, “Sợ gì chứ?”
“Cô tự khai thân phận rồi biết không!! Cô sẽ bị giới giải trí chế nhạo không thể trở mình đó.”
Tuy nhiên, bình luận Tô Hiểu dùng nick phụ đăng này, ngoài vài ba người bảo cô đi khám bệnh ra thì không gây ra ảnh hưởng gì, rất nhanh chìm trong cơn mưa bình luận của cộng đồng mạng.
Tô Hiểu tỏ vẻ “biết ngay mà”.
Thấy việc mình lo không xảy ra, hệ thống lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
---
Tô Hiểu tiếp tục lướt hot search, nhìn thấy một số bình luận thú vị còn cười ra tiếng, dường như người mà mọi người đang mắng không phải là cô vậy.
Nhưng quả thực, nghiêm túc mà nói thì cô đúng là không phải Tô Hiểu.
Tô Hiểu đã đến thế giới này được gần 2 tuần rồi.
Đây đã là lần thứ hai cô xuyên không rồi.
Vốn dĩ tên cô là Tô Trường An, là công chúa của Duật quốc.
Không hiểu sao, ở thế hệ của cô Duật quốc chỉ có mình cô là công chúa, còn là do hoàng hậu sinh, thân phận tôn quý cùng sự sủng ái vô bờ, Hoàng đế đặt tên cho cô là Tô Trường An, phong hào Trường Nhạc công chúa, hy vọng cô mãi mãi khoẻ mạnh, bình an, ngày ngày đều vui vẻ.
Không chỉ được phụ hoàng mẫu hậu sủng ái, các vị hoàng tử cũng vô cùng sủng ái cô, đến cả những phi tần tranh đấu trong hậu cung cũng lấy lòng cô để hoàng đế để ý đến mình một chút, cho dù là thật lòng hay giả bộ thì nhìn bề ngoài đều rất sủng ái cô.
Có thể nói là muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, muốn trăng trên trời cũng sẽ có một đám người có quyền có thế tranh nhau lấy xuống cho cô.
Tuy nhiên vào năm cô 18 tuổi, vị hoàng thúc tưởng chừng yên lặng hiền lành, ngấm ngầm thông đồng với kẻ địch bán nước.
Duật quốc thay đổi triều đại. Sau khi tất cả người thân đều ra đi, có lẽ mọi người cũng tưởng tượng được cảnh ngộ của vị công chúa tiền triều là cô sẽ như thế nào.
Cuối cùng, không đợi đến lúc vị hoàng thúc đó đến xử lý cô thì Tô Trường An đã treo cổ tự vẫn trong cung.
Không ngờ rất nhanh cô đã tỉnh lại, còn được cho biết là mình đã xuyên đến một quyển tiểu thuyết, trở thành pháo hôi mà nguyên tác chỉ có một câu giới thiệu là “làm việc quá sức mà đột tử”.
Còn về lần đầu tiên cô xuyên sách, chủ hệ thống khống chế một phần suy nghĩ của cô, còn giao cho một hệ thống vô cùng mạnh mẽ giám sát cô.
Tô Trường An trải qua tình cảnh mất nước mất nhà vốn đã chết tâm, lại bị khống chế một phần suy nghĩ, Trường Nhạc công chúa làm mưa làm gió một thời lại ngoan ngoãn nghe lời, dựa theo chỉ thị làm những việc mà pháo hôi nên làm.
Mỗi ngày đều lặp đi lặp lại một vòng tuần hoàn: đi làm, tăng ca, thức đêm, tan ca rồi lại đi làm.
Cuối cùng xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ nhưng lại bất ngờ đột tử.
---
Tô Trường An vốn tưởng rằng có thể rời đi, không ngờ lại được sống lại lần nữa. Cô bỏ điện thoại xuống hỏi hệ thống, “Tiểu Bảo, tại sao tôi lại sống lại vậy?”
Tiểu Bảo chính là hệ thống đi theo Tô Hiểu lần này, ngày đầu tiên đến đã vui vẻ tự giới thiệu.
“Bởi vì nhiệm vụ trước cô đã hoàn thành xuất sắc, đây là phần thưởng mà chủ hệ thống cho cô.”
Lần này Tô Hiểu xuyên vào một tiểu thuyết Mary Sue, cô là con nuôi được hào môn Tô gia nhận nuôi, sau khi vào giới giải trí Tô gia còn đập tiền để nâng đỡ cô, nhưng năng lực nghiệp vụ quả thực thiếu sót, nâng thế nào cũng không nổi, ngược lại còn bị cả cộng đồng mạng bôi đen.
Sau đó trong một chương trình thực tế, vô tình giúp Tô gia tìm lại được con gái ruột lưu lạc bên ngoài nhiều năm, cũng chính là Lâm Liên.
Con gái ruột tìm lại rồi, Tô Hiểu là thế thân bỗng chốc trở thành con cờ gả cho tổng tài Lục thị Lục Trầm Uyên - người đã có một đứa con trai 15 tuổi mà không biết mẹ ruột là ai.
Nguyên chủ ở Lục gia luôn gây chuyện thị phi, làm hại con trai của Lục Trầm Uyên phải vào viện tâm thần, sau khi bị Lục gia báo thù, khổ cực lưu lạc trên đường phố còn bị Tô gia bắt về hiến cho nữ chủ một quả thận.
Lúc đầu khi hệ thống giới thiệu cốt truyện xong, hưng phấn hỏi: “Có phải rất đáng giận không? Không sao, cô gặp may rồi, cô được hệ thống giải cứu nữ phụ ràng buộc, để tôi dạy cô công lược nam chủ, đánh bại nữ chủ Mary Sue, đi lên đỉnh cao nhân sinh.”
Cũng không trách được sao Tiểu Bảo lại hưng phấn như vậy, Tô Hiểu là ký chủ cuối cùng của cậu, chỉ cần giúp Tô Hiểu thành công thoát khỏi vận mệnh nữ phụ liền có thể đổi được điểm tích luỹ, tìm một thế giới mình thích dưỡng lão.
Vốn tưởng rằng chuyện hấp dẫn như vậy ai cũng sẽ vui vẻ tiếp nhận, ai ngờ Tô Hiểu - người mà chủ hệ thống nói là một ký chủ rất ngoan ngoãn, lại vứt cốt truyện ra sau, hỏi cậu ba vấn đề.
“Nhà tổng tài kia có lớn không? Có bao nhiêu người giúp việc? Có thể thoải mái tiêu tiền không?”
Tiểu Bảo không kịp phản ứng, vô thức trả lời, “rất lớn, rất nhiều, có thể.”
Thế là cậu trơ mắt nhìn Tô Hiểu bắt đầu cuộc sống làm cá mặn hưởng phúc ở hào môn, không hề hứng thú với việc đi lên đỉnh cao nhân sinh mà cậu nói.
Không phải nói cô ấy rất ngoan ngoãn sao?!
Sao có thể như vậy chứ aaaa?!