Lục Trầm Uyên không ngờ sự việc lại diễn ra như vậy.
Anh nhận được điện thoại của Dư Cẩn, nói rằng Tô Hiểu đưa Lục Hạo đi mất rồi, gọi điện cũng không nghe, làm anh lo lắng đến mức gọi một đống người đi tìm, anh cũng một lần nữa cắt ngang công việc mà lái xe đến Tô gia, phát hiện Tô Hiểu không về đó liền tìm người đại diện của Tô Hiểu, nhưng cũng không có tin tức gì, cuối cùng không còn cách nào phải về nhà đợi.
Lục Trầm Uyên xoa xoa mi tâm, đón lấy túi đồ trong tay Lục Hạo, “Về sau những chuyện như cầm đồ cho cô ấy thì để giúp việc làm.”
Lục Hạo lắc đầu, “Là…. Là quần áo mẹ mua cho con.”
Nghĩ đến lúc nãy Tô Hiểu bảo cậu gọi là chị, Lục Hạo do dư một chút vẫn gọi cô là mẹ. Là do nguyên chủ trước đây yêu cầu, luôn phải cung kính với cô.
Nhưng dường như từ sau hôm Tô Hiểu bảo cậu gọt táo, cô đã thay đổi rất nhiều.
Có lẽ là lúc nãy cô chỉ đang tức giận nên mới nói như vậy, cậu vẫn nên gọi là mẹ thì tốt hơn, cung kính với cô là điều nên làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT