Những tri kỷ đến từ Nam Tấn đều hoàn mỹ đạt thành hiệp nghị, dù sao bọn họ đều biết mình là vì bệ hạ mà đi tới thế giới này, chính là thế giới này người người bình đẳng thì như thế nào? Nếu như không có bệ hạ, bọn họ cũng sẽ không tới nơi này.
Tần Uyên đối với việc này hoàn toàn không biết gì cả, lúc hắn ở Nam Tấn, người dưới tay có chút tranh quyền đoạt thế, nhưng đó cũng là chuyện bình thường, vô luận là trong cung hay là triều đình đều là các cổ thế lực trộn lẫn cùng một chỗ, không phải gió đông áp đảo gió tây, chính là gió tây áp đảo gió đông, thao tác hằng ngày mà thôi.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi Tần Uyên tỉnh lại đại thái giám Nhạc Văn yêu dấu của hắn lại từ ngoài cửa đi vào, hắn đã cho phép Nhạc Văn có thể không gõ cửa ra vào phòng ngủ của hắn, bởi vậy Nhạc Văn cho rằng đây là vinh hạnh đặc biệt của hắn.
"Thần hầu hạ bệ hạ thay quần áo." 
Từ nghèo thành giàu thì dễ, từ giàu trở về nghèo thì khó, Tần Uyên đứng ở nơi đó, tùy ý Nhạc Văn thay quần áo cho hắn, con ngươi ngăm đen nhìn như vực sâu, trên thực tế vẫn chưa tỉnh ngủ.
Lúc hắn ở Nam Tấn ban đầu chính là mỗi ngày bốn giờ đã phải lên triều, hơn nữa phải dậy sớm, bình thường hơn ba giờ đã dậy, quả thực là đem Tần Uyên trêu đùa ngồi ở trên long ỷ ngủ gà ngủ gật.
Sau khi Tần Uyên chấp chính, mới sửa lại thời gian làm việc và nghỉ ngơi của triều thần, thời gian lên triều biến thành tám giờ sáng, mới xem như thoải mái hơn rất nhiều.
“Giờ là giờ nào rồi?”
Mơ mơ màng màng hỏi thời gian, Tần Uyên trong lòng kỳ thật là muốn ngủ nướng, nhưng nghĩ đến bên ngoài Nhũ mẫu khẳng định đang chờ thì chỉ có thể đứng lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play