Trương Thiên mỉm cười:
“ừ” một tiếng.
Lúc Trương Hồng Binh xuất phát, Triệu Khoan vừa đến nơi.
Cảnh tượng đập vào mắt chỉ có thể dùng bốn chữ hoang tàn xơ xác để hình dung.
Từ đống đổ nát và tàn tích, cậu có thể mơ hồ hình dung ra được sự thịnh vượng phồn hoa của ngày trước, nếu so với tình trạng hiện nay thì không khỏi khiến người ta cảm thấy thê lương.
Cậu bé vô thức giơ máy ảnh lên, ghi lại cảnh tượng này.
“Triệu Khoan, ở bên này!” Bạn học đứng ở túp lều cách đó không xa gọi Triệu Khoan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT