Vân Sở Lại liếc mắt, hạ thấp giọng hỏi: "Anh biết chuyện này từ trước à? Chuyện lớn mà anh nói sáng nay chính là việc này sao?"
"Ừ, cha già rồi, không còn hăng hái như lúc trẻ, định gác lại trọng trách. Dù anh không thích nắm quyền, nhưng làm đại soái sẽ có tiếng nói hơn, với anh cũng coi như là một điều tốt."
Hoắc Trạm nhún vai, giọng nói vô tình truyền ra ngoài, khiến mọi người nghe được đều cười khổ.
Vị trí đại soái của Phụng Tân, đại diện cho quyền lực và vị thế tối cao của thời đại này, giờ có người được kế thừa mà lại không muốn nhận. Thật sự là so sánh người với người chỉ thêm tức giận, nhưng nghĩ đến những thành tích của Hoắc Trạm thì họ cũng đành nín lặng.
Phải nói thật, vị thiếu soái Phụng Tân này đã vượt qua cả cha mình rồi.
Chuyện ở Tây Linh Sơn, Lục Thành đã lan truyền khắp Cửu Châu, ai mà không khen ngợi trí tuệ và tài mưu lược của Hoắc Nghiêm Thanh -thiếu soái Phụng Tân chứ?
Một người như thế lên đỉnh cao, trở thành đại soái của Phụng Tân, không cần nói gì khác, ít nhất cũng có thể bảo vệ được người dân khỏi sự xâm lược của ngoại bang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT