Cố Quân trở nên im lặng, anh ấy sẽ không khờ đến mức thật sự cho rằng Vân Sở Lại đang khen anh ấy.
Lãnh Phong hơi híp mắt lại: "Cho nên, thi thể ở trong sơn cốc lần trước là người của anh à?"
Vân Sở Lại cũng đã nghĩ tới rồi, mới đầu chỉ cho rằng không muốn tin tức của Quân Thống rơi vào trong tay bọn họ, bây giờ nghĩ lại, nếu như Cố Quân chỉ dẫn theo ba người vậy thì ba người này chắc chắn là tâm phúc của anh ấy, sao có thể tùy tiện giết người như vậy được?"
Quả nhiên, Cố Quân lắc lắc đầu, nhìn Vân Sở Lại rồi nói: "Người mà tôi bắn chết không phải là đồng đội, những người đó chính là hỏa mù mà Thượng Phong Đường để lại, dùng để kiềm chế tôi, về phần mấy người thì chỉ là xâm nhập ngoài ý muốn rồi bị theo dõi mà thôi."
Đuôi lông mày của Vân Sở Lại giương lên: "Những người đó? Anh đã tra khảo đồng lõa của hắn ta rồi à?"
Cố Quân nhún vui: "Phải, nhưng mà bọn họ chỉ là một vài tên lâu la bé nhỏ không đáng kể thôi, cái gì cũng không biết."
Ánh mắt Lãnh Phong mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu mà nhìn về phía Cố Quân: "Đồng đội của anh đều đi bắt người của Thượng Phong Đường rồi à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play