Người đàn ông nhìn thoáng qua bóng lưng của Vân Sở Lại, Lâm Bảo Muội sợ trong lòng anh ta khó chịu nên nói: "Đồng chí, tính tình cô ấy như thế đó, anh chớ để trong lòng! Anh không biết đâu, chính vì cô ấy nghe được tin tức anh bị nhốt nên mới vội vã tìm đến đây."
Người đàn ông nghe vậy thì hơi khựng lại, chợt khẽ nói: "Tôi không để trong lòng."
"Vậy là tốt rồi. Chúng ta vẫn tranh thủ đi nhanh thôi. Nào, tôi đỡ anh!" Lâm Bảo Muội vừa nói xong đã lập tức đến đỡ cánh tay của anh ta, cơ thể của anh ta hơi cương cứng chỉ trong chốc lát, sau đó đã nhanh chóng thả lỏng, anh ta không từ chối nữa, để Lâm Bảo Muội tùy ý đỡ anh ta ra ngoài.
Bên ngoài tuyết rơi đầy trời, đường núi trở nên trơn trượt hơn.
Người đàn ông ngửa đầu liếc nhìn bầu trời một cái, hít một hơi không khí lạnh lẽo trong núi thật sâu, có cảm giác mình đã may mắn sống sót sau tai nạn.
Trên đường trở về, bước chân của Lâm Bảo Muội trở nên nhẹ nhàng hơn, không nói đến tiểu đội quân Nhật bị tiêu diệt mà chỉ nói đến sơn trại bị nhóm thổ phỉ lập làm căn cứ đã sạch sẽ, sẽ không còn những kẻ ác như thế nữa, cuộc sống của dân chúng sẽ thoải mái hơn.
Cô ấy cẩn thận dìu người đàn ông đang thở hồng hộc, hỏi: "Đồng chí, còn chưa biết anh tên gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT