1

Hôm nay là ngày mà Thời Tinh, một ngôi sao nổi tiếng trong làng giải trí giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

Các phương tiện truyền thông lớn đổ xô đưa tin, hot search được cập nhật liên tục.

Khắp nơi đều có những bình luận khen ngợi Thời Tinh:

[Không có tin xấu nào kể từ khi ra mắt. Cô ấy có tài năng, có kỹ năng diễn xuất và làm việc chăm chỉ!】

[Là "Minh tinh" của hàng vạn minh tinh trong bầu trời giải trí】

[Woo woo woo, thật ấn tượng! 】

……

Ngay sau đó, cư dân mạng tinh mắt đã phát hiện và tiết lộ gia cảnh nổi bật của Thời Tinh.

--- Viên ngọc quý của gia tộc họ Thời.

Thời gia ở thủ đô là một trong những gia tộc giàu có nhất trong số những gia tộc trong giới hào môn.

Chủ nhân của gia đình, Thời Thanh, đứng đầu danh sách những người giàu nhất Bắc Kinh trong năm nay. Vợ ông, Tư Thấm, là một nhà thiết kế hàng đầu trong nước, thiết kế của bà luôn được giới thượng lưu săn đón.

Không những vậy, cặp đôi còn có mối quan hệ hòa thuận và rất kín tiếng. Ngoài những bữa tối từ thiện, hầu như không xuất hiện trong bất kỳ sự kiện công cộng nào.

Cư dân mạng lại hưng phấn.

Mọi người đều cho rằng Thời Tinh thực sự là "Tiểu công chúa của Kinh đô".

Nhưng Internet không có bộ nhớ.

Họ quên mất rằng 5 năm trước, gia tộc họ Thời còn có một cô con gái khác.

Người con gái đó tên là Thời Kinh.

2

Kết thúc lễ trao giải là tiệc mừng của Thời Tinh.

Cô mặc một chiếc váy cao cấp, với những đường cong lả lướt tinh tế, đứng tại vị trí trung tâm, cười đến đặc biệt phá lệ động lòng người.

Đều nói hồng khí nuôi dưỡng con người.

Năm năm không gặp, con đường minh tinh của Thời Tinh ngày càng suôn sẻ kể từ khi cô ấy ra mắt, và cô ấy quả thực ngày càng xinh đẹp hơn.

Tôi đứng chân trần bên ngoài phòng tiệc một cách bơ vơ lạc lõng, giới truyền thông xung quanh thường xuyên dừng lại và bàn tán về tôi.

Dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, tôi giơ tay gõ cửa.

——Người mở cửa là bà Trương, cũng là quản gia của gia tộc.

Sau khi nhìn thấy mặt tôi, bà ấy cứng đờ.

"Cô là…"

Tôi nghẹn ngào nói:

"Bà Trương, là con đây."

Bà Trương nhìn tôi chăm chú và hít một hơi thật sâu.

Đột nhiên bà ấy hét lên đầy phấn khích:

"Tiên sinh, phu nhân!"

"Là đại tiểu thư! Đại tiểu thư đã trở lại!"

---Đã năm năm rồi.

"Thời Kinh" cuối cùng đã trở lại.

(Theo dõi chúng mình tại Tiktok: hai_duong.08 để được xem thêm nhiều truyện hay nữa nhé QvQ)

3

Năm năm trước, một vụ bắt cóc chấn động xảy ra ở Bắc Kinh.

Nạn nhân là Thời Kinh, con gái của Thời gia.

Thông thường, những kẻ bắt cóc thường bắt cóc những người giàu có để đòi tiền chuộc.

Những kẻ bắt cóc tuyên bố rằng hắn không muốn gì cả.

Hắn ta bắt đầu phát sóng trực tiếp vụ bắt cóc đáng sợ này.

Trong tầng hầm tối tăm, khuôn mặt Thời Kinh đẫm nước mắt và miệng nhét đầy tiền giấy.

Tất cả giống như một vở kịch kinh dị. 

Thời Kinh, người đang hấp hối, nghiến răng và tin chắc rằng những người trong Thời gia sẽ đến cứu cô.

Dù sao, họ đã yêu thương cô ấy rất nhiều.

Nhưng cuối cùng kẻ bắt cóc đã tắt chương trình phát sóng trực tiếp và kể ra một bí mật.

"Thời Kinh , tôi biết cô là con gái nuôi của Thời gia"

"Những người thuê tôi là người nhà của cô, cho nên ngay từ đầu sẽ không có người tới cứu cô"

"Có muốn đoán xem là ai không? Nếu đoán đúng, tôi sẽ để cô sống."

Hắn ta không cho Thời Kinh bất kỳ cơ hội nào để trả lời và trực tiếp rạch cổ cô.

Trước khi chết, Thời Kinh đơn thuần lương thiện đã không rơi bất cứ một giọt nước mắt nào.

Cô ấy đang nghĩ gì vậy?

Có lẽ chỉ là sự tuyệt vọng vô tận.

Một người cha tốt bụng, một người mẹ dịu dàng, một người em hoạt bát và đáng yêu, trong đây có kẻ muốn g.i.ế.t cô.

Kể từ khi được đưa khỏi trại trẻ mồ côi, cô đã nhận được rất nhiều sự ấm áp từ họ.

Gia tộc họ Thời đã cho cô điều kiện sống một hào phóng và tình yêu thương của một gia đình, điều này đối với Thời Kinh như một giấc mơ ngọt ngào.

Cô bật khóc vì biết ơn và trân trọng họ vô cùng.

Bởi vì Thời Kinh muốn có một ngôi nhà thực sự.

Nhưng cô chưa bao giờ ngờ rằng, những người cô yêu quý lại muốn tước đoạt mạng sống của cô.

Chắc hẳn bạn rất tò mò, nếu Thời Kinh thực sự c.h.ế.t đi thì tôi là ai?

Tôi là một trong những người xem buổi phát sóng trực tiếp tàn khốc đó.

——Cũng là em gái duy nhất của Thời Kinh trước khi được nhận nuôi.

Trước đây tôi tên là Từ Thiến.

Nhưng kể từ ngày chị tôi mất, tên tôi là Thời Kinh.

4

Tôi được đưa tới phòng khách.

Trước mặt tôi là ba người “thân thiết” của chị tôi khi còn sống.

Người giàu nhất là Thời Thanh, bên cạnh là người vợ Tư Thấm và cô con gái út Thời Tinh.

Đôi mắt của họ nhìn tôi cùng lúc.

Tư Thấm che miệng, giọng run run:

"Cục cưng, là con thật sao?"

Thời Thanh đỡ cơ thể vợ, khuôn mặt tuấn tú cộng thêm một chút gian truân vất vả.

Ông ta không khỏi kinh ngạc, mắt hơi đỏ lên:

"Thời Kinh? Là ba ba nhìn lầm phải không? Thời Kinh đã về rồi."

Mắt tôi đỏ hoe, như thể tôi đã khóc.

Nắm chặt góc áo của mình và không tiến tới.

“——Là tôi!”

Họ muốn ôm tôi nhưng tôi chống cự và đẩy ra.

Quay đi, nước mắt từ khóe mắt rơi xuống.

"Ba, mẹ đừng chạm vào con, con bẩn lắm"

"Con bị đối xử như vậy... Con không còn xứng đáng làm con gái của nhà họ Thời nữa."

Câu nói này đưa mọi người trở lại một ký ức bẩn thỉu nào đó.

Từ Thấm cuối cùng cũng không nhịn được nữa, đau khổ ôm lấy tôi, bắt đầu khe khẽ nức nở.

Thời Thanh đứng bên cạnh bà ấy, giơ bàn tay to lớn của mình lên và chạm vào đầu tôi.

Ông dịu giọng an ủi tôi:

"Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, con vẫn mãi là con gái của Thời gia."

"Sau khi chương trình phát sóng trực tiếp bị cắt, không biết tung tích của con ở đâu. Nhưng bây giờ thật tốt khi con có thể quay lại."

“Còn những chuyện không vui thì cứ để đó đi.”

Tư Thấm lau nước mắt trên khóe mắt, nhẹ nhõm nói:

"Con hãy quên đi những điều không vui."

"Ba mẹ sẽ luôn yêu thương con."

Với đôi mắt ngấn lệ, tôi ôm họ thật chặt.

Thật là một cảnh tượng cảm động và ấm lòng.

Câu nói “Ba mẹ sẽ luôn yêu con” giống như một lời nguyền.

Nếu những bậc cha mẹ thực sự yêu thương con gái mình đã từng trải qua chuyện như thế này thì làm sao họ có thể bỏ qua dễ dàng đến vậy?

Khi Thời Kinh bị sát hại, Thời Thanh lo lắng vụ bê bối sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh gia đình mình nên đã chọn cách giải quyết một cách lạnh lùng.

Trong vòng ba ngày, ông ta lặng lẽ cử người rút hồ sơ và không truy lùng tung tích của Thời Kinh nữa.

Vì thế, thế giới bên ngoài chỉ biết chị tôi mất tích chứ không hề biết chị đã c.h.ế.t bi thảm từ lâu.

Vào thời điểm đó, sự nghiệp thiết kế của Tư Thấm đã chạm đáy.

Bà dựa vào tin tức về sự mất tích của con gái mình để trở lại trong mắt công chúng, đồng thời lợi dụng điều này để cho ra mắt thiết kế quần áo may sẵn theo chủ đề mẹ con, khiến bà trở nên nổi tiếng.

Dù thủ phạm thực sự của bọn bắt cóc thuê là ai thì họ cũng là người chiến thắng.

Trong mắt tôi, họ không khác gì những kẻ sát hại em gái tôi.

"Cmn thật hề hước!"

Bỗng một tiếng hừ lạnh vang lên.

5

Thời Tinh nhìn chúng tôi từ xa với vẻ mặt u ám.

Cô ta giơ tay châm một điếu thuốc.

“Ba không sợ chị ấy nói dối à?”

“Có cần con nhắc lại không, trước đó đã có người giả làm Thời Kinh đến cửa nhà mình, nếu cô ta có động cơ thầm kín muốn nhân cơ hội lẻn vào Thời gia rồi ra ngoài tung tin gì đó, thì sự nghiệp của con sẽ bị ảnh hưởng, sẽ bị hủy hoại hoàn toàn đấy!"

"Còn nữa, các phóng viên bên ngoài đều đã chụp được ảnh cô ấy rồi! Bây giờ có thời gian như vậy, sao không nghĩ đến buổi họp báo ngày mai con sẽ phải giải thích thế nào?"

Cách cô ta tức giận lúc này hoàn toàn khác xa với “em gái ngọt ngào chữa lành” trong lòng người hâm mộ.

Đặc biệt khi cô ta nhìn tôi, ánh mắt cô ta luôn chứa đầy sự kinh ngạc và bất an.

Thời Tinh có vẻ rất lo lắng.

Tôi cười khẩy trong lòng.

Ngoài mặt, tôi cúi đầu xuống, tỏ vẻ sợ hãi:

"Xin lỗi!"

“Con không nên ở đây ư?”

Thời Thanh thấy tôi buồn bã, cau mày mắng nhẹ:

“A Tinh, con làm chị sợ đấy”

"Ta tin vào trực giác của mình, đây chính là chị gái của con!"

Thời Tinh hừ lạnh một tiếng:

"Chị gì chứ? Lỡ Thời Kinh thực sự c.h.ế.t lâu rồi thì sao?"

Tim tôi lỡ một nhịp.

Như thể có thứ gì đó sắp bị tôi tóm được rồi lặng lẽ vụt qua.

Nhưng vẫn duy trì vẻ mặt sợ sệt.

Tiếng gầm của Thời Tinh sắc bén và gay gắt:

"Sao ba không nhận ra cảm xúc của con? Chị ấy mới mất tích được năm năm, nhưng sự nghiệp là của cả đời con mà!"

"Con gái mất tích chính là con gái các người, vậy con gái luôn ở bên cạnh hai người thì không phải à?"

Chỉ là mất tích năm năm thôi à?

Cô ta đã hạ thấp nỗi đau mà Thời Kinh có thể phải chịu đựng trong 5 năm qua.

Cái sự thờ ơ của Thời Tinh khiến tôi cảm thấy đầy căm hận.

Tôi bịt chặt tai lại, cơ thể bất giác co rút lại.

Tư Thấm nghiêm khắc mắng:

"A Tinh, đừng nói nữa, chị gái con không thể chịu nổi kích động này đâu."

"Chúng ta sẽ luôn biết nó có phải là tiểu Kinh thật hay không, nó chắc chắn là thật”

Trong chốc lát, sự xuất hiện của tôi dường như khiến mọi người đứng về phía đối diện với Thời Tinh.

Cô ấy dập nửa tàn thuốc và nhìn tôi với ánh mắt ghê tởm.

Thời Tinh đột nhiên nghĩ đến điều gì đó và đi về phía tôi.

Cô ấy đến gần tôi hơn, nụ cười có chút nguy hiểm:

"Chị nói chị là chị gái tôi???"

"Vậy kẻ giả mạo, nói cho tôi biết, trước đây Thời Kinh từng gọi tôi là gì?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play