Nhưng sự việc không đơn giản như những gì Tiêu Lâu nghĩ.

Sau khi cậu đặt ngón tay cái của nạn nhân lên phần cảm ứng, màn hình điện thoại không sáng đèn ngược lại nhảy lên một lời cảnh báo: “Không thể nhận dạng vân tay, sai mật khẩu, sai quá năm lần điện thoại sẽ bị khóa tự động, còn lại hai lần thử.”

Không thể nhận dạng? Là do không phải vân tay ngón tay này hay do nguyên nhân khác?

Tiêu Lâu nhìn thi thể trên giường, cậu chợt nhớ ra một điều vô cùng quan trọng — sau khi tử vong cơ thể người sẽ hạ nhiệt độ trong ba tiếng và trở nên co cứng, sau 12 tiếng cơ thể sẽ đạt tới tình trạng co cứng nhất và dần giảm đi sau khoảng từ 24 đến 48 tiếng tính từ thời điểm tử vong.

Nhìn tình trạng co cứng toàn thân cùng với những vết ban thi trên người phụ nữ, hẳn người này đã tử vong trong khoảng từ 24 đến 48 tiếng đồng hồ. Nước trong lọ hoa ở phòng ăn vẫn còn trong suốt, chứng tỏ bó hoa hồng chưa cắm quá hai ngày.

Nguyên lý bảo mật cảm biến vân tay chính là ngón tay con người có khả năng dẫn điện và những đường vân của dấu tay sẽ dẫn điện cho các tụ điện bên dưới, những đường vân không bằng phẳng sẽ tạo ra một loại mật mã dạng hình độc nhất vô nhị, khi vân tay khớp với dấu dấu vân tay được đăng ký thì điện thoại mới có thể mở khóa thành công.

Nhưng sau tử vong, các tế bào trong cơ thể ngừng việc trao đổi chất, huống hồ Trâu Tiểu Mân cũng đã chết được hơn một ngày, khả năng dẫn điện trong cơ thể đã không còn, vân tay của một cái xác không thể kích hoạt tụ điện cảm trong điện thoại nữa.

Vân tay của người sống và người chết hoàn toàn khác nhau, cậu thân là pháp y thế mà vẫn quên mất điều cơ bản nhất như vậy!

Mật mã dạng số thì không có manh mối, vân tay của nạn nhân cũng không thể dùng để mở mã bằng vân tay, còn cách nào khác để mở được điện thoại không?

Mật khẩu bằng ngày sinh nhật lúc trước đã bị báo sai hai lần, thêm lần thử dấu vân tay một lần, phần lớn mọi người sẽ nghĩ đến phương án đổi ngón khác để thử theo bản năng. Nhưng Tiêu Lâu nhớ lại sự khác biệt trong cảm ứng vân tay nên cậu ngay lập tức từ bỏ suy nghĩ muốn tiếp tục mở điện thoại bằng vân tay nữa.

Hiện giờ cậu còn hai cơ hội, phải nhanh chóng tìm ra cách khác.

Tiêu Lâu quan sát điện thoại thật kỹ một lần nữa, cậu phát hiện trên mặt sau của chiếc điện thoại có một phím ấn rất nhỏ bên cạnh camera, khi ấn nhẹ xuống thì điện thoại sẽ hiện lên một khung hình chụp. Cậu nghĩ ngợi một lúc rồi chĩa thẳng phạm vi khung hình này thẳng vào mặt nạn nhân.

— Đang nhận diện khuôn mặt.

— Đã mở khóa thành công, tiến độ sưu tầm manh mối đạt 100%

Tiêu Lâu “Wow” lên một tiếng kích động!

Trong mật thất của quân 2 Cơ, điện thoại chính là manh mối quan trọng nhất, chắc chắn mật mã để mở được nó sẽ không quá khó.

Chỉ có vài cách để mở điện thoại gồm mật khẩu số, hình vẽ, dấu vân tay và nhận diện bằng khuôn mặt, thử hết một lượt kiểu gì cũng thành công.

Không thể sử dụng ngày sinh nhật để mở khóa số chính là thử thách đầu tiên, phần lớn những người chơi khác khả năng cao khi biết không thể mở được sẽ trở nên luống cuống, ấn bừa những dãy số dễ đoán như 6666 hay 8888 làm lãng phí năm lần cơ hội. Dấu vân tay không sử dụng được cũng rất dễ khiến cho người ta suy luận theo hướng sai lầm, tiếp tục thử các ngón tay khác trong tâm thế ăn may rồi cũng sẽ làm lỡ mất năm lần cơ hội thử, cứ như vậy chiếc điện thoại sẽ không bao giờ được mở ra.

Trên thực tế, cách mở khóa điện thoại thực sự được giấu đi ở mặt đằng sau.

Là phím nhận diện gương mặt bên cạnh camera!

Nhận diện gương mặt bình thường sẽ bắt lấy những đặc điểm cơ bản trên khuôn mặt của người dùng bao gồm độ rộng của trán, khoảng cách giữa hai lông mày hay độ lớn nhỏ của đôi môi, từ đó tổng hợp lại thành một loại mật mã hình học để mở khóa. Chỉ cần khuôn mặt không bị phá nát thì dù người đã tử vong, các đặc điểm trên cũng không có sự thay đổi quá lớn.

Tất nhiên nếu là điện thoại công nghệ cao có hệ thống kiểm tra cơ thể còn sống hay không ví dụ như quét võng mạc hay là đồng tử thì chẳng khác nào đẩy người ta vào cục diện bế tắc không cách nào phá giải được.

Cũng may chiếc điện thoại này không hiện đại đến mức đó, nhận diện khuôn mặt cùng lắm chỉ cần kiểm tra đo lường khoảng cách các đặc điểm trên mặt mà thôi, sau khi các đặc điểm này ăn khớp với khuôn mặt gốc thì điện thoại sẽ mở ra.

May mắn vẫn còn một vạch pin, Tiêu Lâu nhanh chóng mở thư viện ảnh ra.

Trong thư viện ảnh có rất nhiều ảnh selfie của nạn nhân, tấm nào tấm nấy được chủ nhân chỉnh sửa kỹ càng nhìn xinh đẹp như minh tinh, rõ ràng Trâu Tiểu Mân là một người yêu bản thân, tài khoản Wechat cũng đăng rất nhiều ảnh selfie của cô. Thông tin cơ bản về cô ngoại trừ ba cái tên được cài đặt là bạn tốt gồm người chồng Triệu Sâm, tình nhân Hạ Vĩnh Cường và người bạn thân Lưu Vân thì những người khác đều được cho vào nhóm đồng nghiệp và bạn học, hẳn những người này không liên quan gì đến vụ án.

Tiêu Lâu lật xem danh sách bạn bè của nạn nhân, có ba bài đăng gần nhất.

Bài đăng đầu tiên là của người chồng Triệu Sâm vào trưa ngày 15 tháng 7: “Ngày 16 phải đi công tác, tham gia hội nghị khoa học về tim mạch, cuối tháng mới có thể về, năm nay lại không được đón sinh nhật cùng vợ yêu rồi [Khóc]”

Bên dưới bài đăng Trâu Tiểu Mân đã like, còn bình luận xuống bên dưới: “Công việc của chồng vẫn quan trọng hơn, đi công tác thuận lợi nhé, tự chăm sóc bản thân thật tốt!”

Bài đăng thứ hai là của Hạ Vĩnh Cường vào ngày 16 tháng 7, ảnh được chụp từ phòng tập gym, người đàn ông có thân hình cao lớn, ảnh chụp còn cố tình chọn góc khoe trọn phần cơ ngực: “Thành quả luyện tập một tháng.” Trâu Tiểu Mân cũng like và bình luận: “Dáng đẹp quá.”

Cuối cùng là bài đăng của người bạn thân Lưu Vân vào trưa ngày 17 tháng 7: “Chúc mừng sinh nhật đại mỹ nữ Trâu Tiểu Mân, người chị em tốt nhất của tui [Bánh kem] [Bánh kem]”. Trâu Tiểu Mân cũng like và bình luận: “Cảm ơn.”

Tiêu Lâu đóng danh sách bạn bè lại, mở giao diện Wechat để tiếp tục tìm manh mối.

Cậu mở lịch sử tin nhắn của nạn nhân với Hạ Vĩnh Cường, kéo ngược lên trên xem — lần đầu tiên hai người tiếp xúc với nhau là vào tháng 3 năm ngoái, Hạ Vĩnh Cường add Trâu Tiểu Mân làm bạn tốt nói: “Chị dâu, hôn lễ hôm nay chị vừa xinh đẹp vừa gợi cảm!” Trâu Tiểu Mân trả lời bằng một icon đỏ mặt: “Cảm ơn Tiểu Hạ. Nghe anh cậu nói cậu vẫn còn độc thân nhỉ, bạn thân của chị cũng còn độc thân, có muốn tìm hiểu một chút không?” “Được, chị dâu gửi cho em cách thức liên lạc với cô ấy nhé.”

Trâu Tiểu Mân là người giới thiệu bạn gái cho em chồng trước, người em chống cũng rất lịch sự gọi cô một tiếng “Chị dâu”, nhưng càng lướt về sau cuộc trò chuyện của hai người này càng ngày càng biến chất.

Tháng 3 năm nay, người chồng đi công tác đúng vào ngày kỷ niệm một năm đám cưới với Trâu Tiểu Mân, cô ở nhà một mình buồn bực, Hạ Vĩnh Cường nhắn với cô rằng mình lỡ mua quá nhiều hoa quả ăn không hết nên tiện đường ghé qua tặng cô một ít, Trâu Tiểu Mân đồng ý.

Trai đơn gái chiếc tới đưa hoa quả cho nhau rồi xảy ra chuyện gì thì dùng đầu gối cũng đoán được. Kể từ lần đó, cuộc đối thoại trong lịch sử tin nhắn của hai người ngày càng ám muội, xưng hô từ “Chị dâu” cũng đã biến thành “Em yêu”, “Honey” các thứ khiến cho người đọc là Tiêu Lâu nổi hết cả da gà!

Tiêu Lâu nhanh chóng lướt qua toàn bộ nội dung tin nhắn gai mắt này cho đến tận một buổi tối.

18:00 ngày 16 tháng 7.

“Anh ta nói phải đi công tác nửa tháng, đêm mai anh tới nhà ăn sinh nhật với em nhé?”

“Được thôi em yêu, tan làm anh sẽ tới với em, khoảng bảy giờ nhé.”

“Em sẽ nấu một bữa thật ngon cho anh, chúng ta cùng nhau ăn tối chúc mừng.”

Đây là những dòng tin nhắn cuối cùng giữa Trâu Tiểu Mân và Hạ Vĩnh Cường.

Tiêu Lâu tiếp tục mở lịch sử tin nhắn của nạn nhân với chồng và người bạn thân.

Lịch sử trò chuyện với bạn thân hoàn toàn bình thường, Lưu Vân còn nói ngày 17 phải tăng ca làm thêm giờ nên không thể đón sinh nhật với nạn nhân được, vậy nên để dỗ bạn mình cô đã gửi chuyển phát nhanh một lọ nước hoa hương hoa hồng làm quà sinh nhật cho Trâu Tiểu Mân, xem ra người bạn thân này vẫn chưa ý thức được rằng bản thân đang bị cắm sừng.

Còn lịch sử trò chuyện với Triệu Sâm thì có ba tin nhắn, tin đầu tiên là nạn nhân hỏi trên Wechat rằng chồng đi công tác mấy ngày, Triệu Sâm trả lời mình phải đi công tác nửa tháng. Tin nhắn thứ hai được gửi cho chồng vào buổi trưa ngày 16 tháng 7: “Ngại quá chồng ơi, hôm nay em phải đi làm nên không thể ra sân bay tiễn anh được, chồng đi đường bình an nhé.” Triệu Sâm trả lời: “Không sao đâu, khi nào tới khách sạn anh sẽ gọi cho em.”

 

Tin nhắn cuối cùng được gửi đi từ máy Triệu Sâm vào 00:00 ngày 17 tháng 7: “Vợ à, anh tới khách sạn rồi, chúc mừng sinh nhật em nhé. Năm nay anh không thể ăn mừng sinh nhật với em nhưng anh sẽ tặng em một món quà sinh nhật khó quên [Mỉm cười] [Mỉm cười] [Mỉm cười]”.

Nhìn một hàng icon cười nham hiểm kia khiến cho lông tóc trên người Tiêu Lâu dựng đứng hết cả lên.

Đến đây thì tiến độ sưu tầm manh mối đã lên tới 100%.

Người đầu tiên bị loại khỏi danh sách tình nghi là tình nhân Hạ Vĩnh Cường. Hai người chị dâu em chồng này thông đồng tằng tịu với nhau, lời qua tiếng lại ngọt ngọt ngào ngào, chưa từng xảy ra bất cứ mâu thuẫn nào, Hạ Vĩnh Cường không có lý do gì để đột nhiên ra tay sát hại vào ngày sinh nhật của nạn nhân cả. Còn hai kẻ tình nghi, người bạn thân Lưu Vân không tới hiện trường vào ngày sinh nhật, người chồng Triệu Sâm tuy thông báo là “Đi công tác” nhưng đoạn anh ta nói “Món quà sinh nhật khó quên” trong Wechat kia lại rất có mùi khả nghi.

Vụ án này vừa nhìn là biết đã được hung thủ lên kế hoạch từ lâu.

Triệu Sâm là người suy tính kín kẽ, anh ta đã cho thám tử tư điều tra vợ mình một khoảng thời gian rất dài, thậm chí còn lắp đặt camera trong nhà chung để giám sát Trâu Tiểu Mân. Quan trọng hơn là, người này có xuất thân làm bác sĩ nên mới có thể ra tay một cách nhanh gọn hoàn hảo đến như vậy, một nhát dao đã lấy được mạng của người khác. Anh ta nói phải đi công tác có lẽ vì muốn vợ mình buông lỏng cảnh giác rồi xông vào nhà bắt gian tại trận.

Lúc này trên đồng hồ đếm ngược chỉ còn lại 12 phút.

Tiêu Lâu dựa vào suy luận của mình, vươn tay ấn vào mục “Xác nhận hung thủ” vẫn đang lơ lửng ở tấm bảng trên không trung.

Hệ thống: “Bạn đã chắc chắn đáp án của mình chưa?”

Tiêu Lâu: “Xác nhận.”

Hệ thống: “Hung thủ của vụ án này là? Hạ Vĩnh Cường? Triệu Sâm? Lưu Vân?”

Tiêu Lâu ấn chọn Triệu Sâm, một tiếng “Đinh” vang lên bên tai cậu.

— Xin chúc mừng người chơi Tiêu Lâu đã vượt qua mật thất [Tang lễ hoa hồng] độ khó cấp D một cách hoàn hảo, thời gian vượt ải là 18 phút, đạt được thành tích cao hơn 99.9% người chơi trong Thế Giới Thẻ Bài.

— Phần thưởng sau khi khám phá tình tiết ẩn, đạt được [Thẻ tình tiết: Tang lễ hoa hồng].

— Phần thưởng cố định khi vượt ải [Thẻ công cụ: Dao gọt hoa quả] [Thẻ công cụ: Nước hoa hương hoa hồng].

— Đánh giá chất lượng vượt ải: cấp S, có cơ hội rút thêm phần thưởng khi có thành tích vượt ải hoàn hảo, xin mời trở về không gian cá nhân nhận phần thưởng.

Quả nhiên hung thủ chính là bác sĩ ngoại khoa Triệu Sâm.

Điểm khó của trò chơi mật thất lần này không phải ở đoạn hung thủ thực sự là ai, dù có người chơi đến cuối cùng không mở khóa được chiếc điện thoại thì thông qua những manh mối trong két sắt cũng đủ để phỏng đoán được hung thủ là người chồng Triệu Sâm. Điểm khó khăn thực sự nằm ở đoạn người chơi phải rất cẩn thận trong quá trình đi tìm manh mối, đồng thời hiểu được động cơ và thủ đoạn gây án của hung thủ, sưu tầm đủ 100% manh mối thì mới thỏa mãn được điều kiện”Vượt ải hoàn hảo”.

Tiêu Lâu được đánh giá điểm vượt ải cao hơn 99.9% số người chơi chính là do phần lớn mọi người đều bí ở khúc tìm mật khẩu mở điện thoại của nạn nhân.

Trong không gian phòng kín kỳ quái cộng thêm sự xuất hiện của thi thể người phụ nữ thế kia, tinh thần của người bình thường sẽ luôn ở trong trạng thái căng thẳng cực độ, chẳng mấy người có thể nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh để tỉnh táo thu thập đủ manh mối, nào ai còn nghĩ đến phải dùng vân tay hay là nhận diện gương mặt để mở khóa điện thoại cơ chứ.

Ít ra cậu là pháp y, cậu không sợ xác chết, cộng với kinh nghiệm điều tra phong phú nên mới có thể vượt ải một cách hoàn hảo trong vòng 18 phút.

Tiêu Lâu thở phào nhẹ nhõm, nhìn lướt qua thi thể người phụ nữ nằm trên giường lần cuối, ngay sau đó cậu lập tức bị ép dịch chuyển ra khỏi không gian của mật thất quân 2 Cơ, trở về với Thế Giới Thẻ Bài trắng xóa.

Vách tường được tạo nên từ những thẻ bài mật thất đã có sự thay đổi lớn — tất cả những lá bài truyền hình ảnh động đều đã biến mất, giống như là cánh cửa dẫn đến thới giới đó đã bị đóng lại.

Trước mắt Tiêu Lâu chỉ còn lại bốn loại bài được xếp theo thứ tự từ Cơ, Bích, Rô và Nhép. Chúng dàn hàng từ 2 đến K, trong đó quân bài 2 Cơ đang phát ra ánh sáng lấp lánh, bên phải mặt bài là ba chữ “Đã vượt ải”.

Tiêu Lâu nhớ lại những gì hệ thống vừa nói khi nãy, trong phần thưởng có nội dung tình tiết của Tang lễ hoa hồng, chính giữa quân 2 Cơ xuất hiện một bông hoa hồng màu đỏ máu, cậu tò mò vươn tay chạm vào bề mặt lá bài, chỉ thấy lá bài đột nhiên cuộn lại rồi nhanh chóng phóng to thành một màn hình lớn, nó bắt đầu truyền phát nội dung.

Tiêu Lâu càng xem càng cảm thấy sợ hãi — vậy mà thẻ tình tiết này lại chứa trong mình đầy đủ quá trình diễn ra vụ án!

Tình tiết diễn ra không khác mấy so với suy luận của cậu, trưa ngày 17 tháng 7 Trâu Tiểu Mân nhận được hai món quà sinh nhật, một chính là lọ nước hoa được Lưu Vân gửi chuyển phát nhanh tới, Trâu Tiểu Mân đọc xong tấm thiệp chúc mừng thì ngay lập tức lấy bút gạch chéo đi chữ “Chị em tốt” rồi để lại vào ngăn kéo; món quà sinh nhật còn lại là 99 đóa hồng do Triệu Sâm đặt một tiệm hoa gửi tới, Trâu Tiểu Mân ném tấm thiệp mừng vào thùng rác một cách không thương tiếc còn hoa thì cắm vào lọ trên bàn.

Bảy giờ tối, Hạ Vĩnh Cường đi vào nhà. Trâu Tiểu Mân để lại điện thoại của mình trong phòng cho trẻ em chạy vào trong bếp dọn bữa tối đã nấu sẵn ra, hai người cùng nhau ăn tối trong ánh nến lãng mạn.

Sau khi ăn xong, Trâu Tiểu Mân vào bếp gọt dưa hấu nên sơ ý làm bẩn quần áo của mình, cô vào phòng tắm rửa một hồi, thay một bộ áo ngủ tơ tằm gợi cảm rồi mới trở lại phòng ăn. Hai người đang thân mật trong phòng ăn thì Triệu Sâm đột nhiên mở cửa xông vào. Hai con người kia bị bắt quả tang sợ đến mức mặt mày trắng bệch, Trâu Tiểu Mân bối rối mặc quần áo còn Hạ Vĩnh Cường thì sợ đến nỗi hai hàm răng đánh cầm cập vào nhau, lắp bắp nói: “Anh, anh họ, anh nghe em giải thích đã…”

“Không cần phải giải thích, tôi cố tình trở về chính là để thành toàn cho hai người đây.” Triệu Sâm mỉm cười đẩy gọng kính trên mặt, bước tới phía sau Hạ Vĩnh Cường sau đó anh ta lấy ra một chiếc khăn tay màu trắng từ trong ví, mạnh mẽ bịt miệng Hạ Vĩnh Cường.

Hạ Vĩnh Cường hoảng sợ trợn trừng hai mắt, người đàn ông cường tráng nhanh chóng ngất đi do ngấm thuốc mê.

Trâu Tiểu Mân run rẩy trốn ra đằng sau: “Anh, anh định làm gì?”

Triệu Sâm kéo Hạ Vĩnh Cường đang hôn mê vào bếp, sau đó anh ta đeo găng tay mới vào, lấy dụng cụ giải phẫu trong hộp thuốc của mình ra, nhanh nhẹn mổ phanh ngực của Hạ Vĩnh Cường, móc tim của gã ra đặt vào trong một chiếc đĩa rồi đưa tới trước mặt Trâu Tiểu Mân, thản nhiên nói: “Chẳng phải em vẫn luôn nói với A Cường là hy vọng trong lòng nó chỉ có một mình em hay sao? Giờ anh tặng cho em nguyên vẹn trái tim của nó rồi, nó sẽ thuộc về mỗi mình em thôi. Món quà sinh nhật này đã đủ ấn tượng với em chưa?”

Trâu Tiểu Mân nhìn trái tim be bét máu trên đĩa, hét lên một tiếng rồi chạy thẳng ra cửa như phát điên. Nhưng khi ra đến nơi lại phát hiện Triệu Sâm đã dùng chìa khóa cửa lại từ lâu, Trâu Tiểu Mân hoang mang hốt hoảng tìm chìa khóa, cả người run lẩy bẩy.

Người đàn ông đi tới phía sau cô, mỉm cười hỏi: “Em không định đi theo nó à?”

Nhận ra ý của người đàn ông, Trâu Tiểu Mân bắt đầu hoảng loạn hét lên: “Không, không đâu!” Nhưng ngay sau đó, Triệu Sâm đã túm lấy tóc của cô, kéo ngược người về lại nhà bếp như đang kéo một cái xác. Triệu Sâm quơ quơ con dao gọt hoa quả trước mặt cô, dịu dàng nói: “Em muốn tự làm hay anh giúp em nào?”

“A a a đừng giết… tôi…” Người phụ nữ giãy giụa bỗng nhiên dừng lại ngay khoảnh khắc mũi dao gọt hoa quả cắm ngập vào tim.

Triệu Sâm dùng vòi nước rửa trôi số máu đang ào ào chảy ra từ người vợ mình, mãi cho đến khi máu chảy hết, thân thể lạnh băng cứng đờ, anh ta mới chậm rãi mặc lại quần áo cho cô, tiện thể bôi máu của Hạ Vĩnh Cường lên áo của cô, sau đó xoay người rửa sạch con dao gọt hoa quả, đặt vào trong tay của Hạ Vĩnh Cường để chuôi dao lưu lại dấu vân tay của Hạ Vĩnh Cường, cuối cùng cắm hung khí vào quả dưa hấu.

Triệu Sâm bế Trâu Tiểu Mân vào phòng ngủ, ngắt hoa hồng trên bàn ăn mang vào trải thành một chiếc giường hoa hồng tuyệt đẹp.

Sau đó anh ta quay lại nhà bếp dọn dẹp hiện trường, nhét xác của Hạ Vĩnh Cường vào một cái vali lớn, xoay người kéo vali ra khỏi nhà như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Trước khi rời đi, anh ta dừng bước trước thềm nhà, nhìn về phía camera ở góc tường, khẽ nhếch miệng.

Nụ cười đó được thu trọn vào màn hình.

Tiêu Lâu nhìn gương mặt tươi cười quái đản được phóng đại trong màn hình mà thấy lông tơ trên người dựng ngược hết cả lên.

Tấm thẻ tình tiết Tang lễ hoa hồng đã hé lộ toàn bộ tình tiết ẩn của vụ án.

Trong thế giới của quân 2 Cơ này, Trâu Tiểu Mân không phải nạn nhân duy nhất bị sát hại, Hạ Vĩnh Cường cũng đã chết!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play