*Lưu ý trước khi đọc: truyện siêu buff nhân vật chính các bạn hãy cân nhắc trước khi đọc. Cảm ơn mọi người.
Một chiếc bè, Một cây cần câu và một người thì có thể sống sót trên biển được bao lâu?
Nếu là trước đây, thì Lục Tinh Thần nhất định sẽ trả lời - Đùa kiểu gì vậy, Một ngày tôi cũng
không thể sống nổi!
Nhưng bây giờ cô đang cầm cần câu và ngồi trên một chiếc bè nhỏ, xung quanh thì toàn là nước biển.
Có trời mới biết, làm sao cô có thể xuất hiện ở chỗ này!
Một giây trước, rõ ràng cô đang tăng ca mà!
Lục Tinh Thần, 24 tuổi, là một người cực kỳ nghiêm túc , từ học tập đến công việc, cô luôn tin rằng ông trời sẽ không đối xử tệ bạc với người chăm chỉ.
Cô đã làm việc được hai năm, gần đây cô mới nhận được một hạng mục lớn. Vì hạng mục này mà cô đã tăng ca liên tục ba tháng, không có lấy một ngày nghỉ. Mỗi ngày cô chỉ có thể ngủ từ ba đến bốn tiếng.
Sau khi dự án được hoàn thành, cô có thể nhận được một khoảng tiền lớn và nghỉ ngơi thoải mái.
Ai mà ngờ cô chỉ nghỉ ngơi trên bàn một lúc liền được đưa đến chỗ này.
Chẳng lẽ do gần đây quá mệt mỏi nên gặp ác mộng?
[ Những người chơi đáng yêu! ]
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên, trước mặt cô xuất hiện một màn hình sáng khổng lồ, trên đó, những dòng chữ dần dần xuất hiện cùng với giọng nói:
[ Chào mừng người chơi đến với sinh tồn trên biển, đây là khu vực thứ 33, bên dưới là luật chơi, vui lòng đọc kỹ ]
[ Đầu tiên, đây là thế giới thực, nơi mà cái chết là cái chết thật sự và sự sống chỉ có một ]
[ Thứ hai, nhóm mạo hiểm giả đầu tiên có độ tuổi từ 18 đến 50 tuổi, người già và trẻ em thì họ vẫn ở lại thế giới ban đầu và được chăm sóc chu đáo! ]
[ Thứ ba, mọi người đều sống trên biển và nguồn cung cấp ban đầu là như nhau: một chiếc cần câu và một chiếc bè ]
[ Thứ tư, trong biển có nhiều vật liệu khác nhau, hộp kho báu sẽ ngẫu nhiên xuất hiện và có thể lấy được bằng cần câu ]
[ Thứ năm, xin đừng xuống nước nếu không có thiết bị đặc biệt. Biển rất nguy hiểm! ]
[ Thứ sáu, không được uống nước biển chưa được lọc sẽ gây mất nước ]
[ Thứ bảy, ba ngày là khoảng thời gian người mới được bảo vệ, khi đó sẽ tương đối an toàn, hãy mau chóng thu thập vật liệu, nâng cấp bè gỗ, để sẵn sàng cho thử thách tàn khốc sau ba ngày ]
[ Vui lòng xem hướng dẫn dành cho người chơi mới bắt đầu để biết thêm thông tin còn lại. Chúc các bạn vui vẻ khai phá thế giới này ]
Một phút sau, màn hình sáng khép lại, hoá thành một luồng sáng, quấn lấy cổ tay Lục Tinh Thần.
Qua vài giây, trên cổ tay cô liền xuất hiện một cái đồng hồ.
Dây đeo đồng hồ màu xanh lam, mặt đồng hồ màu bạc, trên đó hiển thị thời gian và thời tiết.
Phía dưới là một nút bấm màu vàng.
Lục Tinh Thần xoay cổ tay, cẩn thận quan sát, cuối cùng nhấn nút màu vàng đó. Một tia sáng loé lên, màn hình ánh sáng lại hiện ra, vẫn hiển thị hướng dẫn trò chơi lúc nãy.
Lần này, màn hình nhỏ hơn một chút so với trước, cao khoảng chừng 3 mét và rộng tầm 5 mét.
Lục Tinh Thần dùng ngón tay kéo nhẹ, phát hiện màn hình có thể phóng to thu nhỏ, nhỏ nhất có thể thu về kích thước của một chiếc iPad.
Ở góc trái trên màn hình hiển thị tên cô, thời gian và thời tiết.
Lần lượt là: Lục Tinh Thần, Lịch Hải Dương ngày thứ 1 buổi sáng 9 giờ, trời nắng.
Góc phải dưới là một dãy bảng nhỏ, có hướng dẫn tân thủ, trò chuyện khu vực, v.v.
Lục Tinh Thần xem lại một lần hướng dẫn tân thủ, âm thầm ghi nhớ, rồi chạm vào phần trò chuyện khu vực.
Khu vực 33, trò chuyện khu vực (100000/100000):
"Giúp tôi với, tôi đang ở trên biển, cái bè quá nhỏ, không thấy ai hết!"
"Tôi cũng vậy, xung quanh chỉ có biển mênh mông, trời ơi, tôi sợ nước!"
"Màn hình to thế này, các cậu không thấy hướng dẫn à? Đây là trò chơi sinh tồn trên biển!"
"Đây thật sự là một trò chơi sao? Thật quá sức chân thực!"
"Đừng coi nó là trò chơi, không thấy à? Chết ở đây là chết thật đấy! Không thể hồi sinh đâu!"
"Tôi không tin, làm gì có trò chơi nào thật đến vậy, hiện tại chưa có công nghệ như thế. Chắc chắn là âm mưu, tôi biết bơi, tôi sẽ xuống biển xem... A, cứu tôi với, cứu với... bọt... bọt..."
Chưa đầy chốc lát, có người hét lên kinh hãi: "Có người chết rồi sao? Các bạn nhìn số người trong trò chuyện khu vực kìa, ít đi một người rồi!"
Lục Tinh Thần cũng nhìn theo.
Khu vực 33, trò chuyện khu vực (99999/100000).
Thật sự thiếu một người sao?
Lòng Lục Tinh Thần chùng xuống.
Khu vực 33, điều này có nghĩa là có rất nhiều phân khu trò chơi, mỗi khu vực có 100.000 người, vừa rồi chắc chắn có một người đã chết!
Có người bị dọa sợ, những tin nhắn trên màn hình trở nên hoảng loạn hơn:
"Tôi không muốn chết, không muốn chơi trò chơi này, tôi muốn quay về, hu hu hu!"
"Không có tiền đồ! Chưa từng chơi trò sinh tồn à, chưa đọc tiểu thuyết sinh tồn sao? Mau đi thu thập vật tư đi, khóc thì có ích gì chứ!"
"Cứu tôi với, tôi vừa rơi xuống biển, bên dưới có cá mập, nó cắn vào chân tôi, đau quá!"
Màn hình ánh sáng đầy hỗn loạn, Lục Tinh Thần nhìn một hồi lâu, thấy mọi người vẫn đang hoảng loạn.
Cô quyết định tắt màn hình.
Có một người nói đúng, phải mau chóng thu thập vật tư!
Mặc dù Lục Tinh Thần luôn nghiêm túc học tập, nhưng khi còn học đại học, cô cũng không phải hoàn toàn không giải trí, cô từng đọc qua một số tiểu thuyết mạng.
Vì vậy, cô nhanh chóng bình tĩnh lại.
Cô đứng dậy quan sát.
Chiếc bè rộng 2 mét, dài 2 mét, vô cùng chật hẹp, chỉ có chút không gian như vậy, ngủ mà không cẩn thận lăn một cái là rơi xuống biển làm mồi cho cá mập ngay!
Quá nhỏ! Sinh tồn thật khó khăn!
Đột nhiên, cô nghe thấy một tiếng "tít":
【Tít, phát hiện ký chủ phù hợp, hệ thống sinh tồn đang tiến hành liên kết...】
【Tít, phát hiện trò chơi sinh tồn trên biển, hệ thống sinh tồn đang tiến hành dung hợp...】
【Tít, dung hợp thành công, liên kết hoàn tất, phát hiện môi trường sống của ký chủ cực kỳ khắc nghiệt, khởi động kế hoạch bảo vệ mầm non — sẽ tiến hành rút thăm ngẫu nhiên vật phẩm hỗ trợ, bắt đầu rút thăm... 10, 9, 8, 7...】
Lục Tinh Thần mở to mắt nhìn trước mặt xuất hiện một vòng quay lớn đầy màu sắc, vòng quay xoay nhanh, tạo ra một dải bóng mờ.
Khoảng 10 giây sau, vòng quay từ từ dừng lại.
【Tít, chúc mừng ký chủ, rút được đạo cụ thần cấp — Thánh Cảnh Đào Nguyên! Vui lòng chọn vị trí phù hợp để đặt.】
"Phạch", một vật từ trên trời rơi xuống, Lục Tinh Thần nhanh tay tóm lấy.
Đó là một thẻ lệnh bằng gỗ màu trắng, khoảng bằng lòng bàn tay, trên đó khắc một bông hoa đào màu hồng, vô cùng tinh xảo, chính giữa có khắc mấy chữ triện màu hồng — Thánh Cảnh Đào Nguyên.
Thứ này phải đặt xuống chăng? Đặt ở đâu? Đặt như thế nào?
Lục Tinh Thần nhìn qua nhìn lại, thử đặt thẻ lệnh ra phía trước, trên chiếc bè lập tức xuất hiện một bóng râm...
【Có muốn đặt Thánh Cảnh Đào Nguyên tại vị trí này không?】
"Phải!"
"Vụt" một cái, thẻ lệnh trong tay biến mất, một tia sáng loé lên, Lục Tinh Thần nhìn thấy màu sắc của tấm bè trước mặt đã thay đổi, hơi ánh lên màu vàng. Cô do dự một chút, rồi di chuyển chân, bước một bước về phía trước.
Mắt chợt lóe, cô đã đến một nơi xa lạ.
Đây là một không gian khoảng mười mét vuông, xung quanh làn sương trắng mờ mịt bao phủ, mặt đất ẩm ướt và mềm mại. Trong không khí phảng phất mùi hương hoa thoang thoảng, những cánh hoa đào màu hồng nhạt từ trong màn sương trắng bay tới, từng cánh nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.
Trong làn sương mờ, thấp thoáng có vài cành hoa đào lộ ra.
Lục Tinh Thần thử bước về phía những cành hoa xuất hiện, nhưng khi đến rìa của làn sương trắng, cô không thể bước tiếp, như thể có một bức tường vô hình ngăn lại.
Cô quay đầu, nhìn thấy giữa không gian đang đứng một thẻ lệnh, đã được phóng to lên gấp mười lần. Trên đó vẫn là bốn chữ triện lớn: Thánh Cảnh Đào Nguyên.
Xung quanh thẻ lệnh còn có chút ánh sáng màu vàng nhạt khẽ lấp lánh.
Lục Tinh Thần tiến lại gần, đưa tay chạm vào, chút ánh sáng vàng lập tức tan biến, rơi xuống trên người cô.
Tinh thần cô bừng tỉnh, ngay lập tức cảm thấy đầu óc minh mẫn, tai mắt sáng rõ. Đồng thời, âm thanh của hệ thống vang lên:
【Chúc mừng ký chủ, nhận được vận may ngẫu nhiên trong ngày — Song hỷ lâm môn (nhận gấp đôi vật tư)】.
(cuối chương)