A Hoa gõ vào đầu mình, cực kỳ ảo não: "Sao lại không chứ? Ngay cả đi nhà xí nô tỳ cũng mang theo giấy viết chữ, trước khi ngủ hay sau khi thức dậy cũng xem, nhưng, vừa xem xong liền quên luôn".
Nói xong lời cuối cùng, cảm thấy bản thân đã phụ lại sự chờ mong của tiểu thư, nàng ấy cực kỳ hổ thẹn.
Thẩm Niệm không để ý đến chuyện đó, sờ cằm nói: "Chắc ngươi chính là người không có thiên phú".
Không có thiên phú thì cũng không có cách nào khác, không phải là ai cũng có thể có điều kiện xuất sắc như thế.
Giống như là Mãn ca nhi vậy, trí nhớ cũng không tốt, bài văn hôm nay vừa được học thì ngày mai nhất định sẽ quên mất, nhưng cũng không khiến cậu bé cảm thấy thất bại.
Nếu như A Hoa lấy thiên phú nấu ăn của mình chuyển sang chuyện biết chữ một chút, thì...
Vừa nghĩ đến chuyện này, Thẩm Niệm chợt nảy ra một ý tưởng: "Nếu như ta biến những chữ ngươi cần biết thành công thức nấu ăn thì ngươi có thể nhớ được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT