"Ngươi không đi thì không lẽ còn ở lại để khiến ta tức chết hay sao?". Liễu quốc công lạnh lùng nói, rồi đập mạnh chén trà ở trên bàn, khiến tất cả mọi người đều sợ hãi.
Đôi lông mày sắc bén của Liễu Thịnh hơi cau lại, khuôn mặt đã gầy đi một vòng vì đi đường mệt mỏi, nên khuôn mặt có chút yếu ớt, trắng bệch, khuôn mặt gầy gò, ốm yếu rõ ràng, khiến người khác cảm thấy không đành lòng.
"Cha, người chán ghét con như thế sao? Con không làm cái gì cả, chỉ yên tĩnh chờ đợi cũng không được sao? Thanh Sứ không cần con, nương ngày nào cũng chỉ quan tâm tới Lý Ngọc Châu, căn bản không thèm để ý con, nếu như cha cũng mặc kệ con, vậy thì chi bằng con chết đi còn hơn tiếp tục sống...".
Giọng nói vô cùng đau khổ.
Đòi sống đòi chết.
Liễu quốc công nheo mắt lại, khoé miệng run rẩy, rồi lại tiếp tục hét lớn: "Nói xong rồi thì cút ngay cho ta! Đòi sống đòi chết, ngươi không ngại nhưng lão tử cảm thấy ngại đấy".
Sắc mặt Liễu Thịnh cứng đờ, thấy phụ thân cũng không còn kiên nhẫn nữa: "Vậy cha đừng đuổi con đi, nếu không con sẽ khóc trước mặt người mỗi ngày".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT