Nhà của Thanh Anh thế mà lại cách trường của họ không quá xa, ngồi xe 20' là có thể tới nơi.
Hôm nay là buổi dạy đầu tiên, cô vốn nghĩ Thanh Anh thông minh đáng yêu như thế thì em trai cô ấy nhất định không tệ. Nhưng khi nhìn thấy thằng nhóc đầu tóc vuốt ngược quần áo rách te tua bụi bặm trước mặt thì cô biết mình sai rồi
Cậu ta còn giương ra bộ mặt gợi đòn mà cười:
- Chị là gia sư chị ta thuê à? Ôi dào, đã dụng tâm như thế thì tôi cũng không dám khước từ. 
-....
Thấy cô không nói gì thì cậu ta nhún vai nghiêng đầu về phía phòng cách đó không xa:
- Đi lối này
Nhìn căn phòng lộn xộn với sách vở rơi vãi khắp sàn, cô thực sự cảm thấy bản thân đã dùng quá nhiều sự kiên nhẫn mới có thể bước qua bãi chiến trường đó mà tiến tới bảng trắng phía trên. Cậu ta thế mà ngoan ngoãn ngồi vào bàn, tuy điệu bộ cà lơ phất phơ nhưng cũng không có ý chống đối phá phách khiến cô tạm yên tâm phần nào.

Cô đem bài test đưa cho cậu ta làm trước rồi tranh thủ trả lời tin nhắn của  
Triệu Văn Thành nhắn từ lúc cô lên xe mà chưa kịp trả lời.
Dù sao cũng chỉ là tin nhắn hỏi thăm sức khoẻ bình thường cộng thêm việc dặn dò cô những điều cần chú ý khi lên thành phố. 
Cô cũng tò mò việc chú ấy đang làm gì và ở đâu nhưng lại không thốt lên lời
Cứ ngồi trầm ngâm cả buổi trời thì tiếng đập bàn vang lên kéo cô về thực tại
Trước mặt là một đống chữ loằng ngoằng xấu xí khiến gân xanh trên trán cô giật liên hồi.
- Làm xong rồi?
- Phải
- Nghe chị gái cậu nói cậu muốn thi đỗ trường chúng tôi?
- Phải
Cô nhìn lại một lượt những đáp án sai bét kia rồi thở dài:
- Với trình độ này cho dù cậu học ngày học đêm thì cái cổng trường cũng không qua nổi. Tôi cũng dạy không được
Vốn tưởng cậu ta sẽ tức giận, nào ngờ cậu ta lại phá lên cười:
- Thú vị thật chứ, chị là người đầu tiên dám nói thẳng như thế đó. Đợi bố tôi về rồi chị nói với ông ta một lần được không? Biểu cảm đó của ông ta chắc sẽ thú vị lắm!

Trịnh Lan nhíu mày, cô nhìn thoáng qua như thấy được biểu cảm điên rồ quen thuộc, bộ dáng này cô năm đó đã từng làm chỉ tiếc bị vùi dập ngay tức khắc, cô không có gan tiếp tục chống đối gia đình như thế.

- Thanh Hoà, tôi nói cậu nghe. Nếu cậu muốn thoát khỏi gông xiềng thì phải trở nên mạnh mẽ và độc lập. Cậu như thế này chính là đang giết chết bản thân mình. Cách tốt nhất của cậu hiện tại chính là học cho tốt chứ không phải ở đây chống đối tôi- người đang cho cậu chiếc chìa khoá tốt nhất tại thời điểm này. Cậu suy nghĩ đi!

Cậu ta thẫn thờ một lúc rồi nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ:
- Chị dạy tôi được sao? Điều gì khiến chị tự tin thế?
- Tôi quên chưa giới thiệu với cậu, tôi là Trịnh Lan. Điều này đã đủ chưa?

Thành tích năm đó của cô quả thực gây chấn động, đạt điểm tối đa tất cả các môn, điều này gây ra làn sóng vô cùng mạnh mẽ trở thành tấm gương cho các em chuẩn bị thi vào đại học. Cô còn nổi tiếng trên mạng xã hội, hai năm nay trước mỗi mùa thi đều giống như spam mà tràn vào facebook, khắp nơi đều là hình ảnh của cô. Nội dung chỉ có một, xin vía của học thần.
Cậu ta ngạc nhiên:
- Là học thần mà bọn họ hay khấn mỗi khi đi thi đó sao?
Cô giựt giựt khoé môi, sau một hồi trấn tĩnh thì thở dài nói:
- Học sinh các cậu lạ thật nhưng có lẽ chính là tôi rồi.

Sau đó mọi chuyện đều trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Sau khi test lại thành tích của Thanh Hoà dừng lại ở mức ổn nhưng tư duy mới mẻ, có một số vấn đề được cậu ta suy luận theo hướng đột phá vô cùng thú vị và khác biệt. Cô cũng có hứng thú trao đổi hơn với cậu ấy, khó lắm mới có thể cùng người thú vị nói chuyện khiến cô không nỡ rời đi. Nhưng nhìn sắc trời bèn tiếc nuối ra về hẹn buổi sau lại tiếp tục. 
Cô bèn nhắn tin cho Triệu Văn Thành 
"Hôm nay cháu gặp một cậu bạn vô cùng thú vị"
Khi cô ngồi lên xe bus mới thấy thông báo tin nhắn tới

"Cậu ta nói chuyện hợp ý cháu?"

"Cháu thấy cậu ta có thể phát huy tốt hơn, một số suy luận của cậu ta giúp cháu có cái nhìn đa chiều hơn về một vấn đề, thực sự là khó tìm được một người có suy nghĩ như vậy

Đợi một lát khi cô về tới nhà mới thấy chú ấy trả lời

" Vậy cậu bạn đó thực sự là người có tài. Thật tò mò không biết cậu ta là ai mà có thể khiến cháu tán thưởng đến thế"

Cô xuống xe nhìn sắc trời rồi lại nhắn

"Là em trai của bạn cháu, có vẻ sang năm cháu sẽ có thêm em khoá dưới rồi"

"...Con trai sao?"

Trịnh Lam nhìn tin nhắn rất lâu, trong lòng tự dưng dâng lên thứ gì đó nhưng bị đè lại rất nhanh
"Vâng, cậu ta kém cháu 2 tuổi, là một anh chàng cao ráo đẹp trai"

"Bé Lan nhà ta lớn rồi.... Mà chú dặn nhé, cháu nhất định phải cảnh giác với đàn ông, nhất là những anh chàng đẹp trai"
Cô bĩu môi trả lời lại rồi thở dài
Chú thì không đẹp trai phong độ à?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play