Trịnh Lan ngủ một giấc khoan khoái nhất từ trước tới giờ. Còn đang say giấc nồng thì giọng nói quen thuộc kéo cô rời khỏi mộng đẹp
Một bàn tay khẽ vỗ nhẹ má cô
- Lan à, mau dậy thôi. Còn không dậy thì muộn mất
Triệu Văn Thành thấy cô nhăn mày dụi đầu vào gối, vẻ mặt rõ ràng là dậy không nổi. Trong lòng có chút không nỡ, lại cảm thấy đáng yêu. 
Nhưng nếu để cô ngủ thì thực sự muộn mất
Anh thở dài bế xốc cô lên, ôm vào nhà tắm.
Trịnh Lan còn mơ mơ màng màng thì cảm giác trên mặt thoáng mát sạch sẽ, lau đến kĩ càng. Còn lau cả vành tai khiến cô hơi nhột. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play