Ra khỏi Tông Chủ Điện, Vạn Bảo Bảo liền giống như học sinh tiểu học tan học, nhanh chân chạy trở về viện của Viên Xuân.
Hôm nay trở về hơi muộn, trong viện một mảnh tối đen, từ bên ngoài nhìn có chút khiếp sợ.
Vạn Bảo Bảo ôm Lục Đàn Thạch Kiếm mà Cừu Ương đưa cho cô, lấv can đảm vào viên, lập tức tay chân nhanh nhẹn đốt nến lên. Thắp sáng một căn phòng còn chưa đủ có cảm giác an toàn, cô lại thắp nến ở mấy căn phòng bên cạnh, trong lòng mới thoáng yên ổn một chút.
Nấu nước, tâm rửa, thoa dầu, làm ố trên giường đọc sách.
Hôm nay từ trên cao ngã xuống rất nhiều lần, chẳng khác gì nhảy bungee mà không thắt dây an toàn, làm Vạn Bảo Bảo sợ chết khiếp đi được.
Nghĩ đến Tiểu Bạch Đoàn đi theo sau cô một ngày, Vạn Bảo Bảo vã miệng mình, cảm thấy cục bột trắng kia nếu mùa hè ôm ngủ, nhất định rất thoải mái.
Vạn Bảo Bảo vừa đọc sách vừa suy tung, một hồi liền mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. nghĩ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT