Lâu Minh Nguy nhảy dựng lên tại chỗ, giọng cao vút: “Dựa vào đâu chứ?! Tổ B các người muốn ai là được à? Nằm mơ đi!”
Lê Uyển Vân đáp lại: “Hôm qua mấy người nhận dị năng giả hệ phong, chúng tôi thu một đứa nhóc ba tuổi. Hôm nay, dị năng giả ngôn linh này phải thuộc về chúng tôi thì đã làm sao?”
Dù Long Thiên Vũ không ưa Trang Phàm, anh ta cũng hiểu rằng lúc giành người thì tuyệt đối không được nhường. Anh ta cười lạnh: “Mấy người chỉ giỏi bắt nạt Lý Hâm ngốc nghếch.”
Lâu Minh Nguy không chịu nổi: “Ai bắt nạt cậu ta? Chính cậu ta nhào tới, chỉ đích danh ông già đó, bọn tôi chẳng làm gì cả.”
Nguyễn Tử Phong lúng túng rụt cổ lại. Đúng là không làm gì thật, chỉ có điều anh ta đã sớm phát hiện ông già kia không có dị năng… Nên mới để Lý Hâm dễ dàng “cướp” lấy Tần Hiên như vậy.
Anh ta đưa ánh mắt lướt qua Khương Linh và Trang Phàm, sờ cằm trầm tư.
Lê Uyển Vân lạnh lùng: “Chuyện hôm qua đã qua, người Lý Hâm tự chọn, chúng tôi chịu thiệt. Còn hôm nay, dị năng giả ngôn linh này, chúng tôi tuyệt đối không nhường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT