Chỉ là khi tỉnh dậy, Cố Càn đã biến thành Cố Thâm Dương rồi. Cô đẩy Cố Thâm Dương ra: "Xê ra ngoài một chút, em phải rời giường."
Cố Thâm Dương ậm ừ, xê dịch thân thể ra bên ngoài.
Bạch Lộ rời giường, nhìn không thấy Cố Càn và Cố Khôn ở trên giường, cô giật mình, hai đứa nhỏ sẽ không lăn xuống giường chứ? Cô cũng thật không ngờ Cố Thâm Dương đã ôm hai đứa nhỏ đến phòng bên cạnh rồi, làm cô còn cho rằng Cố Thâm Dương và hai đứa nhỏ đổi vị trí, để tụi nó nằm ở bên ngoài nữa chứ.
Bạch Lộ trực tiếp trèo qua người Cố Thâm Dương, ngó xung quanh dưới giường, thấy hai đứa nhỏ không có ở dưới gầm giường mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng đồng thời, cô cũng không nhận ra cả người mình đang đè lên người Cố Thâm Dương, mãi cho đến khi anh vòng tay qua eo cô, khàn giọng hỏi: "Mới sáng sớm, em muốn làm gì anh thế?"
Bạch Lộ tức giận nói: "Em có thể làm gì chứ, em tưởng hai đứa nhỏ rơi xuống gầm giường, tụi nhỏ đâu rồi?" Nói rồi, cô từ trên người Cố Thâm Dương đứng dậy.
Thế nhưng Cố Thâm Dương lại càng thêm dùng sức, ấn chặt cô vào trên người anh: "Đừng nhúc nhích."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play