Thật xấu hổ.
Thủy Di Dao đưa tay lên trán, hôm đó cô đang điêu khắc, tiếng máy rất lớn, hoàn toàn không biết Ngao Lệ đang họp. Nếu biết là anh đang họp trực tuyến, cô đã không làm ầm lên như vậy.
Bạch Ca Ca: À, còn nữa, chỗ cậu có phải có rong đỏ không? Cậu bán cho tôi đi! Bao nhiêu tiền cũng được.
Thừa Đạo Ngọc Điêu : Sao cậu biết chuyện này?
Lại chuyện gì nữa đây?
Bạch Ca Ca thích rong đỏ, điều này có nhắc đến trong nguyên tác. Đó là loại tảo màu đỏ mà Ngao Lệ từng tặng cho Thủy Di Dao, ăn sống được và có kết cấu như thạch, vị khá giống nấm tuyết. Dù cô thấy ăn khá ngon, nhưng chỉ coi là đồ ăn vặt và không ăn nhiều.
Bạch Ca Ca: Haha, cả đáy biển đều biết rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT