Trên đường trở vê nhà, Lục Lập vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện anh không tìm được quyển nhật ký.
Anh trái phải trên dưới đều thử không ngừng thăm dò Lâm Thanh Chỉ mấy lần: "Cô thật sự không nhớ ra mình có quyển sổ nào sao? Cô thật sự chưa bao giờ viết nhật ký sao?"
"Tôi nói cho cô biết, nhật ký đối với cuộc sống là một loại kỷ niệm, sau này chờ đến khi già cô còn có thể lấy ra xem, cô ngàn vạn lần phải quý trọng đừng có ý định không tìm về, nếu không sẽ có người nào đó nhìn thấy cô viết cái gì thì sao..."
Lâm Thanh Chỉ đánh giá anh từ trên xuống dưới: "Lục Tiểu Lập, có chuyện gì xảy ra với anh vậy? Anh có ổn hay không?"
Lục Lập trong nháy mắt đứng thẳng người, lạnh lùng nói: "Nực cười, tôi có thể xảy ra chuyện gì chứ, nhật ký của cô đối với tôi thì có liên quan gì, có cho tôi cũng không muốn xem chút nào."
Tôn Minh Thiên: Thế người vừa rồi thiếu chút nữa đã chui vào dưới gầm giường không phải anh thì là ai?
Nhưng bất luận Lục Lập nói bóng nói gió như thế nào, đáp án nhận được cũng chỉ là sự khẳng định không có của Lâm Thanh Chỉ, giống như quyển nhật ký kia căn bản chưa từng tồn tại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play