Ngoan ngoãn mài dao bằng trúc, Lục Lập không chút cảm thấy bản thân của mình có cái gì không đúng so với bình thường.
Nếu Tôn Minh Thiên biết, khẳng định sẽ khiếp sợ lắc lắc vai anh nói: "Người anh em, phải vùng lên."
Lâm Thanh Chỉ lại chọn một cây trúc có chút hơi gồ ghề, tước nó thành hình nón, nhưng đỉnh đầu lại tuyệt đối không nhọn mà ngược lại giống như một cái cột đài nhỏ.
Cái cô vừa làm là tay cầm của dùi mũi kim, phía sau đã được mài bóng chỉ cần đem kim cắm vào đầu nhỏ kia là có thể dùng, tuy rằng đơn sơ một chút, nhưng chỉ là một quyển sách rách cũng không cần dụng cụ quá tốt.
Quyển sách này sửa xong có thể đọc hay không cô cũng không biết, nhưng cô biết nếu như cô không sửa sẽ phải đọc sách, vậy còn không bằng cô từ từ sửa, ít nhất có thể kéo dài thêm chút thời gian.
Tâm lý này của cô quả thực giống như là một đứa trẻ không muốn đọc sách đang kéo dài thời gian đọc sách thông qua việc lặt vặt , tình nguyện làm việc cũng không muốn đọc sách, giống như là thật sự có thể đọc ít lại một chút.
Sau khi các dụng cụ cần dùng đều đã được chuẩn bị đầy đủ, Lâm Thanh Chỉ buông dao trong tay xuống, nghiêng đầu liền nhìn về phía Lục Lập đang ngồi bên cạnh nghiêm túc làm việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play