Nhìn thấy người sắp rời đi dứt khoát như vậy, Lục Lập nắm lấy cặp sách nói: "Sao cô lại nhẫn tâm như vậy."
Lâm Thanh Chỉ...
Lâm Thanh Chỉ nhìn xung quanh đều là người đứng trước cổng trường, nghĩ một lát rồi đưa tay nắm lấy tay Lục Lập, gãi gãi vào lòng bàn tay anh nói: "Thế này đã được chưa?"
Ngón Tay Lục Lập không lý do mà động đậy, khoé miệng không tự chủ được mà nhếch lên kích động đến muốn đưa lên, ho một tiếng nói: "Cũng còn được."
"Được rồi, tôi đi đây." Lâm Thanh Chỉ cũng không quản Lục Lập đứng một chỗ sao kỳ cục như vậy, bởi vì mấy ngày nay Lục Lập đều động kinh như vậy.
Trước đây cô sờ anh một chút, anh liền nhảy lên, bây giờ không sờ nữa thì cô thành vô tình vô nghĩa.
Ai, đàn ông thật khó hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT