Nhìn cái người đột nhiên vừa đi qua mình, Lục Lập lập tức tron mắt nhìn cô: "Cô không nhớ móng tay của cô là tôi sơn sao? Quay lại, để tôi mở."
Nói thì nói như vậy, nhưng Lục Lập đứng trước cửa vẫn không nhúc nhích.
Đứng yên một lúc, anh quay đầu hỏi: "Cô có muốn về nhà thay quần áo không? Cô không cảm thấy bây giờ cô giống như bông hoa màu đỏ treo trên cửa kia sao?"
Lâm Thanh Chỉ ngẩng đầu nhìn chằm chằm anh.
Lục Lập ho một tiếng, mạnh mẽ giải thích: "Tôi chỉ đơn giản là nghĩ cho cô thôi."
Nói xong câu này Lục Lập lại đứng chôn chân một chỗ.
Anh không muốn di vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play