Lâm Thanh Chỉ ngẩng đầu nhìn sang hướng phát ra tiếng gọi, không quen biết, cô thu lại tâm mắt.
"Thật sự là Thanh Chỉ...Thạch Hiểu Quyên kinh ngạc, Lâm Thanh Chỉ thay đổi quá lớn, nếu không phải là nhìn đôi lông mày quen thuộc của cô gái đó thì cô suýt chút nữa đã không nhận ra rồi.
Cô đi vài bước đến trước mặt Lâm Thanh Chỉ đầu lông mày nhíu lại: "Cô có còn biết lễ nghĩa nữa không vậy? Phép tắc đâu? Gặp người lớn mà không chào hỏi sao?"
Lâm Thanh Chỉ ngẩng đầu lên nhìn: "Bà là ai?"
"Tôi là mẹ cô." Nói rồi Thạch Hiểu Quyên muốn đưa tay ra kéo cô.
Lục Lập nhìn thấy, một bước tiến lên chắn ngang trước mặt Lâm Thanh Chỉ cau mày nói: "Còn tôi là cha của bà đấy, nói thì nói chứ đừng có động tay động chân."
Thạch Hiểu Quyên không để ý đến Lục Lập, vẫn luôn nhìn về phía Lâm Thanh Chỉ: "Bà nội con đã nói con đến Bắc Kinh từ lâu rồi, mẹ vẫn luôn thắc mắc tại sao con không đến tìm mẹ, thì ra là con ở cùng với người như thế này sao?" Giọng bà nghiêm nghị mang theo vẻ của bậc trưởng bối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT