Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Làm Lương Dân

Chương 114.2: Băng hà


2 ngày

trướctiếp

Sắc mặt Bùi Thận tối sầm. Y nhìn Đại thái thái chằm chằm, muốn mở miệng hỏi, mẫu thân, Hồn ca nhi là con của ngài, còn con thì không phải ư? Nhưng Bùi Thận cuối cùng không hỏi ra miệng, bởi thực ra y cũng chẳng thốt nổi câu gì.
Bùi Kiệm tức xanh mặt, ông cố sức hít thở, cất giọng hô to: “Tiêu Nghĩa ——”
Tiêu Nghĩa tức khắc vén rèm bước vào, gọi hai tên cung nhân túm Đại thái thái đi ra ngoài.
Bốn bề vắng lặng, trong phòng lần nữa trở về yên tĩnh. Bùi Kiệm thở hổn hển nói: “Con quỳ xuống.”
Bùi Thận ngẩn ra, rồi im lặng quỳ xuống trước giường phụ thân.
Đây là đứa con trưởng mà ông hài lòng nhất. Cho dù là cách đối nhân xử thế, hay là lòng dạ phẩm hạnh, tất cả mọi mặt đều là đứa bé mà ông ưng ý nhất cuộc đời này.
Bùi Kiệm ho khù khụ từng cơn, cố nén trận ngứa râm ran nơi cuống họng, nhắc lại từng câu từng chữ mà Tiêu Nghĩa bẩm báo về nội dung lời đồn: Ta hỏi con,《 Tài Hóa Sớ》có phải do chính con biên soạn? Có phải con sai sử Ngôn quan buộc tội ta và con? Có phải con mớm lời cho cận thần của Dương Đế, để áp giải hai người chúng ta vào kinh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp