Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Làm Lương Dân

Chương 110: Giống lương thực


3 ngày

trướctiếp

 
Bùi Thận ôm Triều Sinh vào sương phòng, thấy nó đã chìm sâu vào giấc ngủ, y thả nó xuống tấm nệm hương bồ, kéo tấm chăn lụa Sơn Tây xanh nhạt đắp lên, rồi rón rén đóng cửa ra ngoài.
Bấy giờ trăng treo giữa trời, ánh sáng óng ánh phủ khắp ngàn dặm. Thẩm Lan nắm cây quạt nhỏ, ngẩng đầu ngắm trăng.
Bùi Thận bước đến cạnh ngắm trăng cùng nàng trong chốc lát, lúc này mới dịu dàng nói: “Một tháng nữa phụ thân ta sẽ lên ngôi, ta đưa nàng và Triều Sinh về kinh đô một chuyến, thành hôn rồi lại trở về Nam Kinh xử lý công việc ở phía nam, vậy có được không?”
Thẩm Lan liếc nhìn y một cái, lắc đầu: “Chỉ là thử xem sao thôi, ta đâu từng đồng ý sẽ thành hôn?”
Bùi Thận cứng đờ, nhủ bụng tánh nết bướng bỉnh này của nàng đúng là trước sau như một. Nếu là ngày xưa, Bùi Thận đã sớm nổi giận. Nhưng bây giờ ôm hy vọng, y không dám để xảy ra sơ xuất, liền miễn cưỡng cười nói: “Vậy nàng muốn thế nào?”
Thẩm Lan chẳng qua là muốn mượn tay Bùi Thận để làm vài việc có ý nghĩa mà thôi. Huống hồ dù có tính đến chuyện hôn nhân thật, trước hết cũng phải khiến Bùi Thận chịu thay đổi tính tình mới được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp