Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Làm Lương Dân

Chương 87.2: Nguy cơ


4 ngày

trướctiếp

Thẩm Lan vào trong chào hỏi một phen, trông thấy giữa đám người có vài gương mặt mới. Nàng đoán đấy chắc là những quen biết của Lý Tâm Viễn được Lý Đông mời đến.
Nàng nói với Lý Đông: “Ông hãy thay mặt lão gia nhà mình lặp lại những điều hôm qua ông nói với ta để các lão gia ở đây cùng nghe đi.”
Lý Đông bất đắc dĩ đành kể rõ toàn bộ sự việc đêm qua, kể xong ông ta lại quỳ sụp xuống, dập đầu nói: “Cầu xin các vị lão gia cứu lấy Lý gia với!” Dứt lời, ông ta dập đầu liên tục tới đổ cả máu.
Trong sảnh ban nãy chỉ là xì xầm nhỏ to, bây giờ đã loạn xị nháo nhào cả lên.
Triệu Lập ngồi ngay ngắn trên ghế chủ tọa vỗ bàn, cả giận nói: “Dám cả gan lấy cớ hành thích để làm tiền, thật sự không khỏi quá mức ngang ngược!”
Phú hộ Tiền Du, người không buôn gạo thóc mà giàu lên nhờ buôn muối, vuốt râu nói: “Nếu thật như vậy, thì môi hở răng lạnh, chúng ta nhất định phải cứu Lý huynh. Ba vạn lượng bạc, chúng ta ở đây ước chừng hơn hai mươi người, mỗi người góp năm trăm lượng thành một vạn lượng, cũng đủ rồi.”
Diêu Quảng Thiệu, nguyên quán Chiết Giang, tạm trú tại Hồ Quảng, liên tục xua tay: “Tiền lão gia, ông nói nghe nhẹ nhàng quá. Năm nay Nam Trực Lệ, Chiết Giang, Phúc Kiến đều ở gặp nạn Khoáng Giám Thuế Sứ, phường nhuộm đình công, thợ dệt bỏ chạy tứ tán. Mắt không thấy màu tơ lụa, tai chẳng nghe tiếng máy dệt, chuyện làm ăn của ta đã sắp không trụ nổi nữa rồi.” Dứt lời lại than thở: “Hôm nay ta có thể góp năm trăm lượng đấy, nhưng lần tới thì sao? Nếu lại có một Lý gia kế tiếp nữa, chẳng lẽ lần nào ta cũng phải góp năm trăm lượng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp