Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Làm Lương Dân

Chương 85.2: Mẹ mìn


4 ngày

trướctiếp

Thẩm Lan thoáng kinh ngạc, cúi đầu nhìn đôi mắt trong veo của Triều Sinh. Nàng còn đang do dự, chợt lại nghe Triều Sinh nghiêm mặt nói: “Mẹ, con đã lớn rồi.”
Bất cứ đứa trẻ nào trải qua những chuyện như vậy, đều sẽ nhanh chóng trưởng thành.
Thẩm Lan dù xót xa nhưng cũng biết lúc này nếu nàng từ chối Triều Sinh, nó nhất định sẽ không vui vẻ gì, ngược lại muốn tìm chuyện khác để chứng minh cho Thẩm Lan thấy rằng mình đã lớn, có thể bảo vệ được mẫu thân. Đã thế chi bằng cứ mặc kệ nó, như một cách khác để giải quyết. Đợi ít lâu nữa, thời gian có thể sẽ làm phai nhạt đi nỗi hoảng sợ này. Huống hồ miễn là những việc Triều Sinh muốn làm ngay đường chính lối, Thẩm Lan trước nay chưa từng ngăn cản mà luôn tích cực cổ vũ.
Nàng cười khanh khách: “Vậy thì ngày mai đành xin nhờ Triều Sinh vậy.”
Triều Sinh háo hức đợi mong: “Vậy mẹ ơi, ngày mai con nên mang cái gì đi đây?”
Thẩm Lan cười đáp: “Mang hai thúc thúc hộ vệ này, mấy tấm thiệp chào hỏi, và cả quà gặp mặt nữa. Một phần kẹo tổ chim, một phần cá cháy bắc ngâm rượu, ba thước lụa Hàng Châu xanh lông két, con thấy thế nào?”
Triều Sinh mới chỉ năm tuổi, đâu hiểu gì những việc lễ lộc quà cáp, nhưng vẫn làm bộ gật gật đầu. Thẩm Lan bật cười bóp khuôn mặt cậu nhóc, tỉ mỉ dặn dò: “Gặp trẻ nhỏ thì tặng kẹo, gặp người lớn thì tặng cá……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp