Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Làm Lương Dân

Chương 74.2: Đường lui


5 ngày

trướctiếp

Thẩm Lan năm đó có thể xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, toàn bộ dựa vào chữ nhân chữ nghĩa, thưởng phạt rạch ròi. Tiệm gạo tiệm thóc của nàng mỗi khi đến cuối năm kiểm kê xong rồi, sẽ chia phần lãi xuống cho các cấp nhân sự coi như phần thưởng.
Thời cuộc loạn lạc, gạo đắt như vàng. Trộm lương thực trong tiệm cũng như trộm tánh mạng của tất cả mọi người. Những tên trộm gạo này dù cho Thẩm Lan bỏ qua không xử lý, e là cũng sẽ bị bọn tiểu nhị ở phủ Đức An sống sờ sờ đánh chết.
Nói xong việc xử lý bọn trộm gạo, lại dặn dò thêm vài việc, Thẩm Lan mới quay trở lại xe du bích.
Thẩm trạch chỉ là gian nhà hai sân, đằng trước bàn công việc, đằng sau dùng để ở. Không phải Thẩm Lan mua không nổi nhà có sân vườn, rường cột chạm trổ. Chỉ là nàng cảm thấy tiền tài chớ để lộ ra. Thời buổi này, việc gì phải trang hoàng quá lộng lẫy? Cảm thấy mình là con tép riu không đủ gây chú ý, hay là cho rằng quân phản loạn quá ít?
Về đến Thẩm trạch, nha hoàn Xuân Quyên nhanh nhẹn bưng tới ba chén nước gừng. Nước gừng màu nâu nằm gọn trong chén sứ trắng, khói nóng tỏa ra nghi ngút.
Triều Sinh nghiêm túc nói: “Mẹ, con đi học bài đây.” Rồi nhanh như chớp chạy biến ra ngoài cửa.
“Quay lại đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp