Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Làm Lương Dân

Chương 67.2: Thuyền rồng Đoan Ngọ


5 ngày

trướctiếp

Thấy thuyền bắt đầu lướt đi, Thẩm Lan lập tức mở miệng: “Ngọc Dung, cô có thiếu tiền không?”
Ngọc Dung ngẩn ra một lúc lâu mới nhẹ vỗ về bụng, thở dài: “Gầm trời này có ai là không thiếu tiền đâu. Đánh cá, cài trâm thì được mấy đồng chứ? Nếu không thiếu tiền, Bành tam ca cũng không cần bươn chải tới tận Gia Hưng để tìm nơi tiêu thụ cá, cũng không cần hàng năm đi lướt thủy triều trên sông Tiền Đường với hy vọng lãnh thưởng.”
Thẩm Lan biết rõ Ngọc Dung cũng không phải kẻ khờ, nếu đã chịu tới gặp nàng, nhất định là có việc muốn nhờ. Có thể là xin một ơn huệ để tìm việc làm cho Bành tam, hoặc cũng có thể là muốn cậy nhờ quan hệ.
Thẩm Lan thấp giọng nói: “Thời gian gấp rút, ta nói ngắn gọn thế này.” Nàng ngừng một chút mới nói tiếp: “Ta muốn nhờ hai vị đưa ta rời khỏi Hàng Châu.”
Ngọc Dung kinh ngạc không thôi: “Tỷ, tỷ không phải, vì sao muốn bỏ đi……”
Thẩm Lan cười chua chát: “Cô đừng nghĩ ta sống thế này là tốt, cũng chỉ có tô vàng nạm ngọc bề ngoài mà thôi.” Nói rồi, nàng vén tay áo lên, trên cánh tay trắng muốt hiển hiện một mảng bầm xanh tím.
Ngọc Dung vừa ngạc nhiên vừa tức giận: “Tuần phủ đại nhân hắn ta đánh tỷ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp